“Cẩn thận một chút, vật nặng đừng để va chạm.”
Phố xá ồn ào huyên náo, một chiếc xe ngựa chất đầy hàng hóa len lỏi giữa dòng người rồi hướng ra ngoài thành mà đi. Trông thấy xe ngựa thuận lợi rời khỏi cổng thành, Trương Thế Nguyên đang nấp trong bóng tối âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thu mua một lượng lớn gạo mốc. Trước đó, khi trong thành mở chợ bố thí và bán gạo giá rẻ, hàng của hắn bán chạy bất ngờ, lợi nhuận trông rất khả quan. Thấy vậy, hắn lập tức thu thêm mấy trăm cân gạo mốc nữa. Đáng tiếc, còn chưa kịp đưa vào lương hành trong thành thì đã xảy ra chuyện. Tất cả thương hộ đều bị buộc phải đóng cửa bố thí tràng, hắn cũng đành phải tạm thời ngừng bán gạo.
Khi đó, gạo mốc đã gây họa, vốn nên xử lý triệt để, đáng tiếc trong lòng hắn vẫn tham tiếc chút lợi nhuận, nghĩ mình còn có muội phu làm chỗ dựa, Trương Thế Nguyên liền mạnh dạn giữ lại số gạo ấy. Hắn nghĩ, đợi tình hình trong thành lắng xuống, mang gạo đi huyện khác bán cũng có thể kiếm một món hời. Nào ngờ tình thế xoay chuyển quá nhanh, chẳng còn kịp trở tay.
Hiện tại phải mau chóng tiêu hủy toàn bộ gạo mốc, đến khi bị thẩm vấn trên công đường, không có vật chứng thì vẫn còn đường chối cãi.
Ý nghĩ còn chưa dứt, một gã sai vặt đã hớt hải chạy tới:
“Lão gia, trong nhà có rất nhiều quan binh tới, cả cửa hàng lương thực cũng bị niêm phong rồi! Phu nhân, công tử và các tiểu thư đều bị dọa không nhẹ, xin ngài mau chóng trở về chủ trì đại cục!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT