Kiều Tín Niên vừa về đến nhà, tuy mấy ngày bị giam trong thiên lao cũng chưa phải chịu khổ sở gì quá lớn, nhưng sau một trận lăn lộn nơi hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy, trông ông tức khắc như già đi hẳn một vòng. Trong nhà họ Kiều thì vô cùng bận rộn, vừa phải chuẩn bị nước tắm rửa tẩy uế cho ông, lại bày biện rượu thịt chu đáo, chỉ mong ông có thể ăn một bữa thật đàng hoàng sau mấy ngày kinh hoảng vừa rồi.
Thật ra, không chỉ một mình Kiều Tín Niên chịu đựng—ông ở trong lao, nhưng người nhà ở bên ngoài cũng chẳng dễ chịu gì hơn.
Kiều Tín Niên yêu thương xoa đầu Kiều Hạc Chi, dịu dàng nói:
“Mấy ngày qua chắc chắn đã khiến hai mẹ con con phải lo lắng không ít. May mà còn có cô gia ra sức lo toan khắp nơi, nếu không, ta ở trong thiên lao cũng không thể yên lòng về hai mẹ con. Nhờ cô gia sẵn sàng chạy vạy khắp nơi mà hôm nay ta mới có thể bình yên ra khỏi đại lao.”
"Hiện nay ta đã có thể bình an trở về, vẫn phải đích thân đến cảm tạ cô gia, món nhân tình này, thật sự không thể không hoàn." Qua cơn hoạn nạn mới thấy rõ chân tình, lần này cả nhà họ Kiều thật sự đã nhìn thấu lòng dạ Phương Du.
“Tiểu tế chạy vạy cũng là việc nên làm thôi.”
Phương Du vừa từ biệt thông phán xong liền vội trở về giếng Hồ Phong, vừa bước vào cửa đã nghe thấy cả nhà đang bàn chuyện mấy ngày vừa qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT