Lên công đường, ngoài bốn người làm chứng đã được tìm thấy từ trước, còn có thêm ba người nữa, lần lượt là ba thương hộ từng bán thịt heo, vải vóc và gạo thóc cho Kiều gia để phát lương.
Ngoài ra, vật chứng còn có sổ sách chi tiêu chi tiết của Kiều gia khi làm việc thiện, ghi chép rõ ràng từ phía thương hộ khi bán hàng, cùng với vật phẩm thực tế mà Kiều gia đã mua. Bốn người làm chứng còn mang theo cả những thứ họ nhận được từ Kiều gia nhưng chưa dùng hết, có người mang quần áo, có người mang thịt heo đã ướp kỹ, và có người đem theo một ít gạo còn sót lại.
Chứng cứ và nhân chứng cùng lúc được trình lên, số lượng đồ đạc nhiều đến mức khiến huyện lệnh cùng sư gia đều choáng váng cả mắt, phía nguyên cáo thì đã quỳ rạp trên mặt đất, đầu càng cúi thấp.
“Đại nhân, những vật chứng mà bên tiểu dân trình lên, mong ngài xem xét từng thứ một.”
Phương Du liền đổ một phần gạo bên mình xuống cạnh phía nguyên cáo. Cả hai loại gạo đều hơi vỡ vụn, nhưng gạo của Phương Du rõ ràng trắng hơn, còn gạo phía nguyên cáo lại có màu ngả vàng, ngửi kỹ còn có mùi mốc nhè nhẹ, hoàn toàn là hai loại gạo khác nhau, xuất xứ không giống nhau.
Sau khi hắn trình bày xong, cả thính phòng liền xôn xao bàn tán.
Phương Du liền thừa cơ nói thêm: “Đại nhân, bên tiểu dân có nhân chứng xin được lên tiếng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT