Đầu tháng Năm, Phương Du cho treo biển hiệu “Thấm Nghi Trà Lâu” lên cửa hàng, thông luôn ba gian cửa hàng liền nhau, nối thành một dãy lầu. So với một trà lâu đơn lẻ, trông lại thêm phần thanh nhã và dí dỏm.
Lễ khai trương đơn giản, chỉ cắt băng và đốt pháo trúc lấy may.
Phương Du mở trà lâu có phần gấp gáp, song phần lớn các vị đại nhân trong kinh thành đều biết cửa hiệu mặt tiền này là do Hoàng thượng ban thưởng, bởi vậy cũng hiểu người đứng sau việc buôn bán chính là hắn. Dù là danh nghĩa làm ăn công khai ngoài sáng, còn có ai đến ủng hộ hay không thì cũng tùy duyên, chẳng cưỡng cầu.
Người ngoại thành tuy không thể mua nhà ở trong thành để cư trú lâu dài, nhưng vào thành mua bán theo ngày thì vẫn được. Nội thành tuy không náo nhiệt bằng ngoại thành, nhưng không có nghĩa là không có người qua lại. Mức độ nhộn nhịp ở đây thậm chí còn hơn rất nhiều phủ thành khác.
Các cửa hàng lớn như tiệm vải cao cấp, tiệm đồ trang sức, các hãng buôn ngựa xe... vẫn lấy nội thành làm trung tâm. Bởi vậy giá đất ở nội thành vốn đã cao, giá thuê mặt tiền cửa hiệu lại càng đắt, có thể nói nơi đây tụ hội toàn bộ người giàu có.
Ngày khai trương Thấm Nghi trà lâu, vẫn có vài khách nhân đến nếm thử cho biết. Tỷ như đám tú tài, cử nhân – những người đọc sách. Nói đến giáo dục, kinh thành hơn hẳn các nơi khác, người đọc sách nơi đây cũng đông hơn. Nghe nói trà lâu này là mặt tiền được ban thưởng từ hoàng gia, bọn họ cũng đến để dính chút văn khí của tân khoa tiến sĩ.
Chỉ là, số người ấy suy cho cùng cũng không nhiều, vừa vào trà lâu, ba gian cửa hàng đã ngồi không hết chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT