Phương Du mở hộp ra, chỉ thấy trên lớp lụa đỏ là một bộ vòng cổ thủ công tinh xảo, tơ vàng quấn quanh buông xuống một chiếc khóa lớn bằng vàng hình chữ "phúc" tường vân, bên dưới treo ba chiếc lục lạc nhỏ được chạm trổ tinh xảo, ánh vàng lấp lánh, toát lên vẻ phú quý đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Đây là kiểu trang sức mà tiểu thư con nhà phú quý trong kinh thành mới có thể đeo vào dịp gặp mặt quý nhân, không chỉ đẹp đẽ mà còn vô cùng quý giá.
Khi Kiều Hạc Chi nhận được vật này, đối phương không để lại danh tính, chỉ nói người lớn trong nhà tự biết là ai. Thấy không thể từ chối, cậu đành giữ lại, để Phương Du về rồi quyết định. Khi đó cậu cũng chưa từng mở hộp ra xem, nay thấy là vật trân quý như vậy, không khỏi có chút lo ngại bản thân đã nhận nhầm đồ.
“Hắn đã giàu như vậy, lúc trước còn ra vẻ nghèo khổ, ăn uống của chúng ta thì cũng thôi đi, lúc đi còn tiện tay dắt theo một con ngựa.”
Phương Du đậy nắp hộp lại, nhìn tình huống hôm nay, trừ Sở Tĩnh Phi ra, còn ai có thể làm ra chuyện này nữa?
Hắn có chút không ưa người kia, thần thần bí bí, cứ như thể hắn sống ngay dưới mí mắt đối phương, làm cái gì cũng bị theo dõi, như vậy thật sự khiến người ta cảm thấy rất bị động.
Kiều Hạc Chi nghe xong, cũng lập tức đoán ra người tặng lễ là ai. Nhưng thấy sắc mặt Phương Du không được tốt, liền cẩn thận hỏi: “Sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play