Hạ Dục Chương xử lý xong mọi sự vụ, liền vội vã rời phủ.
Tống Uyển Ngưng cả ngày không ăn được cơm, chỉ lặng lẽ xoay người đi về viện cách vách. Thương thế của Thanh Hòa đã được xử lý, người cũng đã tỉnh lại.
Thấy nàng tiến vào, Thanh Hòa muốn gượng ngồi dậy nhưng lại bị ngăn lại.
“Thanh Hòa, nằm yên đó,” Tống Uyển Ngưng ngồi xuống bên mép giường, đưa chén nước đã rót sẵn cho nàng, giọng nói mang theo thương xót: “Lần này để ngươi chịu khổ rồi.”
“Di nương chớ nói vậy, là nô tỳ không bảo vệ tốt người.” Thanh Hòa lắc đầu, chua xót đáp, “Nô tỳ nghe Nguyên Bảo nói, người cũng bị phạt, người có sao không?”
Tống Uyển Ngưng khẽ lắc đầu, trong lòng dâng lên một tia xót xa, nhớ lại thái độ Hạ Dục Chương dành cho mình, không khỏi cảm thấy cay đắng. Bao nỗ lực thời gian qua tựa như uổng phí.
Nàng day day mi tâm, gắng dằn cảm xúc trong lòng xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play