Vu Băng cũng phát hiện ra Mạc Tiểu Nghiêu, cô ta tháo tai nghe vui vẻ chào hỏi cô. Mạc Tiểu Nghiêu cũng không thể phớt lờ cô ta, tuy rằng bị động nhưng sau nhiều lần tiếp xúc như vậy hai người không thể coi là người xa lạ nữa, mối quan hệ giống như đồng nghiệp đã làm việc cùng nhau một thời gian.
"Em tập xong rồi à?" Vu Băng không dừng đạp xe, nhịp thở hơi gấp gáp nhưng không hề gắng sức: "Ở lại tập cùng chị nhé?"
Mạc Tiểu Nghiêu lấy khăn mặt trên cổ lau mồ hôi, lắc đầu: "Không được rồi, lát nữa em còn có việc."
"Vậy à, thế thì thôi." Vu Băng cười tủm tỉm, như sực nhớ ra điều gì bèn nói thêm: "Em mới đi ăn cơm về đấy hả? Có nhận ra điều gì khác lạ không?"
Mạc Tiểu Nghiêu thoáng khựng lại rồi chợt thả lỏng, chỉ cần là người tinh mắt đều có thể nhận ra thức ăn không được bổ sung kịp thời. Vu Băng không ngốc, cũng không phải là người sống lay lắt qua ngày, cô ta chú ý đến chuyện này là điều bình thường.
"Ý chị là đồ ăn à?" Mạc Tiểu Nghiêu giơ tay vuốt những sợi tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán: "Em đoán là có liên quan đến Trạm bổ sung, chắc hiện tại mấy ông lớn của các tổ chức đang họp bàn về chuyện này đấy."
"Phù… phù…" Vu Băng thở dốc điều chỉnh hơi thở, cúi đầu nhìn thời gian, thấy còn chưa đến nửa phút nữa nên không bỏ dở giữa chừng: "Ừ, không biết lần này họ sẽ đưa ra quyết định tồi tệ gì nữa đây, mà chị cũng không tính làm theo ý họ đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play