"Ai đó!???" Lâm Bội cảnh giác nhìn xung quanh, nhưng lại không tìm thấy bóng người nào.
Trong lúc cậu còn đang nghi hoặc, giọng nói quỷ dị kia lại vang lên: "Không muốn chết thì làm theo lời ta. Hay là, ngươi không muốn báo thù nữa?"
Báo thù...
Hai chữ ấy như tiếng sét đánh ngang tai, khiến cậu bừng tỉnh. Cậu chợt nhớ tới cha mẹ mình thịt xương be bét nằm la liệt trong căn nhà nhuốm màu máu tanh.
Lúc đó, đèn trong nhà vẫn còn sáng. Khắp nơi toàn là máu, những khối vật thể dính nhớp rũ xuống từ rèm lụa, khung tranh dầu và chụp đèn, bốc mùi tanh hôi đến buồn nôn. Ba mẹ cậu ngã trên ghế sofa, thi thể tan nát, xương cốt nhô ra khỏi da thịt. Cậu hiếm khi ra ngoài tản bộ, trong nhà lại gặp phải biến cố này. Khi cậu đẩy cửa nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng ấy, chưa kịp kêu lên thành tiếng, đã hoảng loạn bỏ chạy.
Ai ngờ sát thủ đã sớm mai phục ở cửa. Những tên không bằng cầm thú này cố ý để cậu chứng kiến tất cả.
Bọn chúng trước tiên cắt đứt cổ họng cậu, sau đó chúng lại ung dung, thong thả giống như đi dạo cùng ốc sên. Cậu bò đến đâu, bọn chúng sẽ cười hì hì, thích thú theo đến đó.
Sau đó, người đàn ông bước đi rất vững vàng từ trong bóng tối tiến tới...
Lâm Bội nhớ rất rõ, người đàn ông kia khom lưng xuống, dùng chính cái giọng điệu quỷ dị này để nói chuyện với cậu.
Cậu không định để người đàn ông kia biết mình đã nhận ra giọng nói của hắn ta.
Quái vật slime bị dao găm đâm trúng vẫn đang giãy giụa, Lâm Bội nắm chặt chuôi dao dùng sức xoay một vòng, slime kêu thảm thiết, bên dưới chảy ra máu xanh. Đợi nó không động đậy nữa, cậu rút dao găm ra, nắm chặt trong tay.
Cậu thấp giọng hỏi: "Bây giờ tôi phải làm gì?"
Ngồi trước quả cầu pha lê, Nghê Tử Giao khóe miệng nhếch lên, khóe mắt cong như vầng trăng sáng, điểm xuyết thêm nốt ruồi lệ như sao sa, càng tăng thêm vẻ đẹp thoát tục diễm lệ.
Chủ thần vốn thích những người thức thời.
Đây là màn chơi tân thủ mà mỗi người chơi sau khi ký kết khế ước trò chơi đều phải trải qua. Trong thiết lập trò chơi, quái vật được làm mới trong màn này là vô tận, sau khi người chơi rời khỏi phòng sẽ có phần thưởng gói quà tân thủ.
Thông thường sẽ có một NPC đảm nhận vai trò hướng dẫn tân thủ, nhưng Lâm Bội là người chơi do chính Nghê Tử Giao tìm được, hắn muốn đích thân trêu đùa đứa trẻ này.
Đây chính là đặc quyền tùy hứng của Chủ thần tối cao.
Hắn giải thích với Lâm Bội: "Căn phòng này sẽ liên tục tạo ra những quái vật mạnh hơn, cấp độ cao hơn. Nhiệm vụ của ngươi là phải sống sót trong căn phòng này càng lâu càng tốt. Thời gian ngươi trụ được càng dài, phần thưởng ngươi nhận được sẽ càng phong phú..."
"Tôi muốn sống sót rời khỏi chỗ này để báo thù cho cha mẹ." Lâm Bội nói.
Đây là một câu trần thuật chết tiệt.
Nụ cười trên mặt Chủ Thần biến mất.
Lâm Bội không hề tỏ thái độ tức giận hay lớn tiếng chất vấn, trái lại, cậu bé đáp lời vô cùng bình tĩnh, thản nhiên, giống như cuộc họp công ty thường lệ. Cấp trên đưa chỉ thị, cấp dưới răm rắp thực hiện.
Đương nhiên, thái độ này càng chọc giận Nghê Tử Giao.
Vốn dĩ tiếp theo hắn định sẽ giải thích với Lâm Bội rằng đây chỉ là một bài kiểm tra ảo, người chơi sẽ không thực sự chết. Nhưng Chủ Thần tối cao lại bị một tân thủ to gan ra lệnh, chuyện này có thể chấp nhận được sao?
Bản thân Nghê Tử Giao hoàn toàn không thể nuốt trôi cục tức này.
Hắn đóng lại tất cả các bảng gợi ý từ hệ thống, cười nhạt: "Vậy thì ngươi cứ gắng sức sống sót đi, ta sẽ hảo hảo quan sát ngươi.”
Lâm Bội lập tức vung dao găm, giết thêm vài con slime khác, chất dịch nhớp nhúa bắn tung tóe lên ống quần cậu.
Thiếu niên gầy gò nhất thời hoa mắt chóng mặt, vội vàng dùng tay đỡ lấy tường. Thể chất yếu đuối khiến cậu thở dốc từng hồi.
Nghê Tử Giao không để cho cậu có cơ hội nghỉ ngơi, ngón tay hắn khẽ động, giữa không trung của căn phòng màu xám liền xuất hiện vài con dơi màu lục quỷ dị.
【Giai đoạn thứ hai bắt đầu, mời người chơi chuẩn bị chiến đấu.】
Lâm Bội vừa thở hổn hển, vừa siết chặt dao găm bảo vệ trước ngực, lòng bàn tay tiếp xúc với chuôi dao đã ướt đẫm mồ hôi.
Cậu hiểu rõ, đây là thứ duy nhất lúc này có thể giúp cậu tự vệ.
Vài con dơi từ không trung bổ nhào về phía cậu, kích thước lớn gấp đôi những con dơi bình thường, răng nanh dài nhọn hoắt, rỉ ra chất dịch quái dị.
Cậu không dám tưởng tượng mình sẽ ra sao nếu bị chúng cắn phải.
Cách duy nhất để sống sót, chỉ có chiến đấu, vùng vẫy tìm cơ hội sống sót.
Lâm Bội dốc toàn bộ sức lực, liên tục vung dao găm đâm vào lũ quái vật ngày một đông.
Nghê Tử Giao thích thú cười lớn. Người hầu trong Vạn Thần Điện tiến đến dâng trà, hắn thong thả nhấp một ngụm.
Dù sao thì thằng nhãi ranh này cũng đã chết một lần rồi, có chết thêm lần nữa cũng chẳng sao.
Cái cảm giác đau đớn tột độ lan tỏa khắp các dây thần kinh, trải nghiệm tuyệt vọng đến mất tri giác, ngay cả hắn còn chưa từng trải qua. Thật đáng ghen tị!
Quái vật trong phòng tràn ra hết đợt này đến đợt khác, Lâm Bội bị gai xương của binh đoàn xương khô cứa rách bụng. Cậu vùng vẫy dùng toàn bộ sức lực còn lại đâm mạnh dao găm vào hốc mắt của bộ xương khô đang đè lên người cậu, hai chân rã rời, ngã quỵ xuống đất, hoàn toàn mất đi ý thức.
Nghê Tử Giao có hai lựa chọn, để mặc Lâm Bội tự mất máu mà chết, hoặc làm mới đợt quái vật tiếp theo để nghiền nát cậu ta thành trăm mảnh.
Chủ Thần đại nhân im lặng, nghịch nghịch ngón tay, miệng khẽ cười.
Chẳng bao lâu, quả cầu pha lê truyền đến âm thanh nhắc nhở người chơi tử vong.
【Màn chơi hướng dẫn tân thủ đã kết thúc】
【Mời NPC hướng dẫn xác nhận phần thưởng】
Nghê Tử Giao mở khung giao diện phần thưởng, tùy tiện cho Lâm Bội mười điểm thuộc tính, cùng với một con dao găm tân thủ.
Nghê Tử Giao bị Lâm Bội chọc tức, nhưng hắn không hề ghét bỏ loại hành vi này.
Muốn trở thành một chiến binh đạt tiêu chuẩn, nếu ngay cả năng lực và dũng khí chọc giận thần cũng không có, vậy thì trực tiếp bị loại đi.
Hắn duỗi lưng một cái, từ trong hư không rút ra một chồng thẻ bài.
Chồng thẻ này có hình dáng và kích thước y hệt thẻ người chơi. Những nhân vật được ghi lại trên thẻ vô cùng đa dạng: đủ mọi lứa tuổi, giới tính, vóc dáng, thân phận, từ học sinh, ông chủ lớn đến đệ tử các gia tộc ẩn dật...
Những nhân vật này đều là "con rối" mà Nghê Tử Giao dùng để tiêu khiển.
Ngoài ở Vạn Thần Điện, Nghê Tử Giao có rất nhiều hóa thân khác, và hắn gọi những hóa thân này là con rối. Lúc buồn chán sẽ đem hồn phách của mình nhập vào con rối, trải nghiệm cuộc sống của các nhân vật khác nhau. Chơi chán rồi thì thoát khỏi con rối, để con rối tiếp tục sống cuộc sống vô vị trên thế gian.
Con rối còn có một công dụng đặc biệt khác. Chỉ cần có một con rối còn tồn tại, Chủ Thần sẽ không thể bị giết chết.
Muốn giết được hắn, trước tiên phải phá hủy từng con rối của hắn mới được.
Nghê Tử Giao mở bộ thẻ bài, rút ra một tấm thẻ con rối, ánh huỳnh quang từ bên trong bừng sáng. Xương cốt của Nghê Tử Giao phát ra tiếng răng rắc, dần dần biến thành hình dạng đứa trẻ trên tấm thẻ.
Cậu bé ngồi trên ghế chủ tọa của thần điện khẽ cười, ngậm lấy thẻ bài. Dưới chân hiện lên pháp trận chằng chịt và khổng lồ, cuồng phong tung bay, thổi tung lên mái tóc mềm mại, thánh khiết của vị chủ thần.
Trò chơi thực sự, bây giờ mới chính thức bắt đầu.
【Xác minh quyền hạn GM - Quản trị viên trò chơi】
【Thông qua】
【Mở kênh thế giới】
【Tiến vào: Phó bản nhiều người chơi — Quái đàm Tây Quán — Độ khó: Thường】
Ánh sáng từ từ hạ xuống, Nghê Tử Giao đến một khu rừng rậm rạp.
Cây cổ thụ trong rừng che trời lấp đất, trên mặt đất rễ cây chằng chịt, chỉ còn lại những đốm sáng lốm đốm. Nghê Tử Giao đưa tay che mắt khỏi ánh nắng, đi về phía trước một đoạn, liền trông thấy một tòa dinh thự kiểu Tây khổng lồ.
Tòa dinh thự cổ kính kiểu Tây sừng sững giữa rừng cây xanh um, hàng chục ô cửa sổ đen ngòm như những con mắt sâu hút.
Đây là màn chơi chính thức đầu tiên của Lâm Bội, vì là phó bản nhiều người chơi, nên cũng có những người chơi khác tham gia.
Chủ Thần đại nhân đã sớm nắm được kịch bản, trước cả khi bắt đầu đã bị tiết lộ hết nội dung.
Ngày xửa ngày xưa, có một khu rừng núi heo hút, trong khu rừng núi sâu có một tòa dinh thự Tây Quán, trong Tây Quán có một cô gái quý tộc. Cô gái và người tình trẻ tuổi yêu nhau say đắm. Nhưng chẳng bao lâu sau, cô gái bị người tình bội bạc, uất hận hóa thành lệ quỷ. Gã người tình sau khi nghe được chuyện này, liền dẫn theo thợ săn quỷ quay trở lại, dù có thể làm lệ quỷ bị thương, nhưng cuối cùng vẫn không thể địch lại sức mạnh quỷ hồn. Linh hồn của cả hai bị giam cầm vĩnh viễn trong Tây Quán, vĩnh viễn không được cứu rỗi...
Điều đáng sợ nhất chính là những thứ chưa biết, nhưng với Chủ Thần đại nhân, người đã sống tám trăm năm, toàn bộ cốt truyện đã nằm trong lòng bàn tay, mọi thứ đều nằm trong dự liệu. Đừng nói là nữ quỷ trông như thế nào, ngay cả cô ta lúc còn sống thích nghe nhạc gì, cha cô ta, ông nội cô ta thích đọc cuốn sách nào nhất, hắn đều nắm rõ mồn một.
Nghê Tử Giao né tránh khu vực quái vật thường lui tới, tìm đến một nơi an toàn bên trong Tây Quán để nghỉ ngơi. Sau khi thư giãn một lát, hắn tìm một tấm vải trắng dày khoác lên người, rồi bước ra khỏi căn phòng.
Bây giờ là khoảnh khắc hồi hộp nhất – Giả ma dọa người chơi!
____________________________________
Quái đàm: “Chuyện lạ ma quái” - những câu chuyện mang yếu tố huyền bí, siêu nhiên, đôi khi rùng rợn hoặc kinh dị.
Quái đàm Tây Quán: Câu chuyện ma trong dinh thự phía Tây
____________________________________
【Lời Bis muốn nói:】
Hổng lẻ Chủ thần không thể tự tay giết con rối của chính mình hả ta? Nếu không thì Chủ Thần đại nhân đã không vò đầu bứt tay vì hổng được chết rồi? Rồi lúc Lâm Bội tiến vào Thần Điện như trong văn án là đã giết hết nguyên sấp con rối đó rồi hả? Vậy là phải chơi bao nhiêu phó bản mới đủ đây????? AAAAAAAAAAAAA ~~~~~~~~~~~~~~