Thư Thanh Vũ cúi người quỳ rạp trên đất, dáng vẻ tao nhã như thiên nga cuộn cổ nghỉ ngơi, lại như một con mèo trắng nhỏ yếu ớt đáng thương, toàn thân toát ra vẻ yếu đuối cùng cô độc khiến người ta không khỏi xót xa.
Thái hậu quay đầu nhìn hoàng đế đang đang bình thản bên cạnh: “Hoàng nhi, con thấy thế nào?”
Tiêu Cẩm Sâm rủ mắt uống một ngụm trà, sau đó nhẹ nhàng đặt chén trà trở lại bàn ngọc: “Nếu mẫu hậu muốn tra, vậy thì tra đi.”
Hắn dứt lời, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt quét một lượt qua mọi người trong điện.
“Trường Tín cung lập cung quy đã trăm năm, thưởng phạt phân minh, quy củ không thể bỏ,” Tiêu Cẩm Sâm ngừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Huệ tần, Đoan tần, nếu sau này không có chứng cứ mà tùy tiện tố cáo người khác, nhất định phải phạt nghiêm. Lần này cứ để mẫu hậu định đoạt.”
Nói rồi, ánh mắt hắn cuối cùng dừng lại trên người Thư Thanh Vũ: “Còn về phần Thư tài nhân, quả là có lòng nhân từ, rất tốt.”
Giọng của Tiêu Cẩm Sâm trầm thấp, nghe như tiếng ngọc va vào nhau, lại như suối chảy róc rách, lặng lẽ thấm vào lòng người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play