8.

Hôm nay, tôi còn đang hưởng thụ đồ ăn ngon, Tiêu Dạ Hàn đã cạy cửa nhà tôi ra, đám người hầu nâng một rương lễ vật vào trong.

Ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy người nào đó, tôi đã không chút do dự mà nôn mửa, để biểu đạt sự chán ghét của tôi đối với hắn. 

Khuôn mặt của Tiêu Dạ Hàn trở nên tiều tuỵ: “Chẳng lẽ nàng thật sự chán ghét ta như vậy sao? Chán ghét đến nỗi nhìn thấy ta sẽ buồn nôn ư?”

Hắn rốt cuộc cũng chịu đối mặt với hiện thực rồi. 

Tôi vội vàng gật đầu không ngừng, chỉ sợ hắn quá tự tin, lại hiểu lầm gì đối với ác ý của tôi.

Tôi cũng không phải là tiểu thiếp nũng nịu của hắn, ngày nào cũng phải vuốt lông cho hắn.

“Tiêu Dạ Hàn mím môi: “Có lẽ… Có lẽ trước kia ta hiểu lầm nàng, đã bạc đãi nàng.”

Tôi liếc mắt nhìn kho hàng của tôi, cân nhắc có muốn lấy lang nha bổng ra không, gõ cho hắn một cái.

Có lẽ ư?

Có lẽ cha ngươi ấy!

Tôi còn đang do dự, có một gã sai vặt vội vội vàng vàng mà chạy vào: “Vương gia! Vương gia! Mạc Oanh Oanh có thai rồi!”

Tiêu Dạ Hàn dùng một chân đá hắn ngã: “Tên nàng mà ngươi cũng có thể gọi hay sao? Từ nay về sau nàng chính là trắc phi của Vương phủ ta.”

Tôi nâng gã sai vặt trên mặt đất dậy.

Chỉ trong chớp mắt, Tiêu Dạ Hàn chạy không còn thấy bóng dáng đâu.

Chậc chậc, tình cảm chân thành tha thiết đến mức nào chứ!

Gã sai vặt kia che ngực đau đớn, ấm ức mà mắng một câu: “Đồ đĩ yêu đương vụng trộm…”

A a a a…

NPC này cung cấp tin tức quá đỉnh!

9.

Hệ thống: “Bước tiếp theo làm như thế nào? Khiến cho Mạc Oanh Oanh sảy thai ư?”

Hệ thống nhỏ bé này, càng ngày càng độc ác giống tôi.

Tôi xua xua tay: “Như thế thì không thú vị chút nào.”

Sau khi Mạc Oanh Oanh mang thai, rốt cuộc Tiêu Dạ Hàn cũng không tới chỗ này của tôi nữa.

Tôi yên tĩnh không được mấy ngày, Mạc Oanh Oanh lại đến tìm tôi.

Nàng ta ỷ vào việc hiện tại có thai, chạy tới diễu võ giương oai với tôi. 

Nàng ta vừa khoe vòng tay mà Tiêu Dạ Hàn mới mua tặng, vừa âm dương quái khí đánh giá phòng ốc sơ sài của tôi: “Tỉ tỉ, hiện giờ tỉ sống có tốt không?”

Tôi không nói một câu nào, cứ lặng im nhìn nàng ta biểu diễn, thuận tiện tiếp tục vay tiền hệ thống, cho mình cái bàn tay vàng xét nghiệm ADN.

Đứa nhỏ quả nhiên không phải là con của Tiêu Dạ Hàn. 

Tôi giơ ngón tay cái lên với Mạc Oanh Oanh.

Nếu nàng ta không phải là kẻ thù của tôi, tôi còn phải cảm ơn vì nàng ta đã giúp tôi cắm một cặp sừng thật lớn cho Tiêu Dạ Hàn.

Tưởng tượng đến tên khốn luôn luôn tự cho mình là đúng kia, thật ra không có một nữ nhân nào yêu hắn thật lòng, trong lòng ta đã cảm thấy vui sướng.

“Tỉ tỉ, tỉ có ý gì thế?”

Tôi thản nhiên cười: “Chúc mừng ngươi.” 

Mạc Oanh Oanh sửng sốt: “Ngươi chúc mừng ta cái gì?”

“Ta chúc mừng ngươi, trong một cuộc đời giả dối này cũng đã từng có được một chút chân tình ngắn ngủi, còn mang thai con của hắn nữa.”

Sắc mặt của Mạc Oanh Oanh trắng nhợt: “Ngươi…”

Hệ thống bàn tay vàng dùng thật sự quá tốt, biểu hiện ra cả tên của cha ruột đứa trẻ.

Tôi từng chữ mà đọc cái tên đó ra: “Lý - Minh - Quý.”

Tên này tôi có ấn tượng.

Hắn là hộ vệ của Vương phủ, không có của cải gì. 

Mạc Oanh Oanh có thể yêu đương vụng trộm với một kẻ nghèo hèn trắng tay không sợ nguy hiểm đến tính mạng, không phải là chân tình thì là cái gì?

Khi bị tôi nói đến tên của gian phu, Mạc Oanh Oanh sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất: “Vì sao ngươi lại biết?”

Tôi nâng cằm Mạc Oanh Oanh lên: “Hiện tại quyền chủ động đang nằm trong tay ta, ngươi không có tư cách đặt câu hỏi với ta. Còn nữa, từ trước tới giờ ta đều chưa từng ghen ghét với ngươi, từ trước tới giờ ta cũng chưa từng để ngươi vào mắt. Tiền tài chẳng qua là vật ngoài thân, chỉ có người như ngươi mới có thể khoe khoang khắp nơi chỉ vì người khắc bố thí cho ngươi một cái vòng tay.”

“Ngươi nói dối, sao ngươi có thể không ghen ghét ta? Ta cướp đi tất cả của ngươi!”

“Tiêu Dạ Hàn là cái gì chứ? Sao hắn lại có thể là tất cả của ta được!”

Tôi lớn tiếng mà quát lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play