19

Bước chân ngắn cũn của tôi cố gắng chạy về phía đó, Trương Cầm căn bản không chú ý đến tôi.

Từ xa đã thấy Tống Tương Tương bưng hai cốc nước màu cam về phía Tống Dã cùng với Trịnh Tiêu Khởi.

“Mẹ… Mẹ…”

Tôi cố gắng hét vang giọng sữa mà gọi Tống Tương Tương.

Tống Tương Tương nghe thấy tiếng gọi của tôi thì tìm tôi khắp nơi, khi nhìn thấy tôi đi qua giữa những đôi chân dài thì khiếp sợ.

Cô ấy cẩn thận mà buông hai cái ly xuống, trong đó cố ý thả một ly sang bên cạnh, sau đó vội vàng chạy tới ôm tôi lên. 

Tôi lập tức thay đổi sắc mặt, khóc oa oa lên ầm ĩ.

Tiếng khóc của tôi quá lớn, hấp dẫn cả Tống Dã và Trịnh Tiêu Khởi tới đây.

20.

“Ồ, Nhiễm Nhiễm của chúng ta làm sao thế?”

Trịnh Tiêu Khởi đang mặc lễ phục dạ hội kéo Tống Dã đi tới đây.

Tôi trong lòng ngực Tống Tương Tương, chỉ vào cốc nước màu cam kia. “Muốn uống nước cam…”

“Được rồi, được rồi…” Trịnh Tiêu Khởi cầm lấy cốc nước kia để cho tôi uống.

Tống Tương Tương vội vàng đẩy cốc đồ uống ra: “Không được! Nhiễm Nhiễm không thể uống cái này!”

Cô ấy vì quá sợ tôi uống vào, giọng nói không tự giác mà lớn lên, khiến cho Trịnh Tiêu Khởi giật mình.

“Sao thế?” Tống Dã hỏi.

“Cái này… cái này có rượu, Nhiễm Nhiễm không uống được…” Giọng nói của Tống Tương Tương ấp úng, dáng vẻ kinh hoảng.

Tống Dã cầm lấy đồ uống trong tay Trịnh Tiêu Khởi, ngửi một chút, có lẽ là ngửi thấy bên trong không có chứa cồn, lông mày nhíu chặt lại, sắc mặt nghiêm trọng lên.

Bởi vì Tống Tương Tương đã từng làm quá nhiều chuyện hoang đường, vài lần thiếu chút nữa đã xúc phạm Trịnh Tiêu Khởi, Tống Dã lạnh lùng hỏi: “Trong này có gì?”

21.

Vẻ mặt của Tống Tương Tương kinh hoảng, ánh mắt không tự giác mà nhìn về phía Trương Cầm.

Trương Cầm trong đám người giống như bị lột sạch quần áo, không thể không đứng ra.

“Ai da, chỉ là tôi mang một ít phương thuốc dân gian từ nhà tới, có thể mang thai nam, tôi bảo Tương Tương chia thành hai cốc, chia cho Tiêu Khởi uống mỗi người một cốc, sang năm cùng sinh một bé trai kháu khỉnh.”

“Thật không?”

Tống Dã cầm chặt lấy cái cốc quơ quơ, dường như muốn cầm đi kiểm tra có phải thật hay không.

Tôi nhân dịp bọn họ không chú ý cướp lấy cái cốc, làm ra vẻ thèm ăn muốn uống, còn chưa tới gần miệng đã bị Trịnh Tiêu Khởi đoạt lấy, cầm không chắc mà rơi xuống đất.

Chất lỏng màu cam làm bẩn váy của Trịnh Tiêu Khởi, cô ấy vỗ vỗ vệt nước, giọng nói nhẹ nhàng: “Ôi, vừa kịp lúc muốn thay một bộ quần áo khác.”

Tống Tương Tương cùng với Trương Cầm đang lo lắng đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Tống Dã ôm lấy Trịnh Tiêu Khởi, lạnh lùng nói với Trương Cầm: “Nhà chúng ta không quan trọng là nam hay nữ.”

22.

Một chút chuyện nhỏ này không phá hỏng toàn bộ tiệc đính hôn.

Nhưng sau khi Tống Tương Tương về nhà, không biết Lý Mạnh Nhiên vì sao biết chuyện này, hai người cãi nhau một trận qua điện thoại.

Trương Cầm về nhà cùng với chúng ta, sau khi Tống Tương Tương nói chuyện điện thoại xong thì thở dài thật sâu, ra cái vẻ “mẹ là vì tốt cho con” mà khuyên nhủ: “Hai ngày nữa Trương gia thôn sắp có tiệc Tết, hay là con về quê với mẹ vài ngày để giải sầu đi!”

Tống Tương Tương đồng ý.

23.

Khi Tống Tương Tương gọi điện thoại nói chuyện với ông Tống, bên phía ông Tống im lặng khoảng chừng năm giây.

Không biết bà Tống ở bên đó nói cái gì, vì ống nghe bị ông Tống che kín, cái gì cũng không nghe rõ. 

Sau một lúc lâu, ông Tống mới đồng ý, cũng tỏ vẻ muốn cho tài xế của ông ấy đưa Tống Tương Tương đi.

Bà Tống ở phía bên kia cũng lo lắng không chịu nổi, mới hỏi một câu, “Nhiễm Nhiễm cũng đi sao?”

Tống Tương Tương quay đầu hỏi tôi, “Bảo Bảo có muốn đi ra ngoài chơi với mẹ không?”

Tôi… tôi có lựa chọn không?

Tôi thật sự sợ rằng nếu tôi không đi thì Tống Tương Tương sẽ không về được. 

24.

Trong truyện gốc, Tống Tương Tương cũng tới Trương Gia Thôn.

Nhưng thời gian không sớm như vậy.

Trong nguyên tác, sau khi Tống Tương Tương chơi xấu nữ chính, bị Tống gia biết được, mắng cô ấy một trận.

Trong lúc nóng giận, Tống Tương Tương tuyên bố muốn đoạn tuyệt quan hệ với Tống gia, Trương Cầm nhân cơ hội đó bảo cô ấy trở về Trương Gia Thôn ở vài ngày. Vừa về đó, cô ấy đã bị Trương Cầm lừa đi gả cho một người goá vợ. Người goá vợ kia gần bốn mươi tuổi, còn muốn sinh một đứa con trai, cho Trương Cầm mười mấy vạn lễ hỏi, sau đó nhốt Tống Tương Tương lại. 

Lúc đó, Tống Tương Tương đã ly hôn với Lý Mạnh Nhiên, đứa trẻ do người nhà họ Lý nuôi, mà Tống gia cho rằng mình đã đoạn tuyệt với cha mẹ nuôi để nhận thân với cha mẹ đẻ, nản lòng thoái chí không liên hệ với cô ấy nữa.

Kể tử đó, Tống Tương Tương sống một cuộc sống bi thảm cả đời như vậy. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play