Hai nhà Duệ -Tố cùng nhau thôn tính thiên hạ, Duệ thị là vua, Tố thị là hậu, hôn ước này không bao giờ thay đổi.
Nàng xuất thân họ Tố nhưng không có cơ hội vào hậu cung, vì kháng lại số mệnh, nhập cung phụng hương. Trước điện Đan Tiên đỏ rực như lửa, hồng nhan mắt đỏ rơi lệ. Tỉ muội liên tiếp chết oan, hôn ước bị thao túng. Từng bước như là leo lên cửu trọng thiên, quay đầu là Tu La điện. Phụ mẫu rơi huyết lệ, chết vạn lần không cam, Điện Đan Tiên thâm sâu khó lường, một ngày ngỡ vạn năm.
Vợ cũ của vua trở lại, cùng phu quân tuyên chiến. Trong sự biến thiên vô hạn, nơi cung điện sâu thẳm, dưới lớp vỏ bọc mục nát, dưới những mưu mô và tính toán và mọi thứ đang dần lụi tàn, nàng vẫn giữ tâm hồn thanh khiết như thuở ban sơ.
Vì một người, diệt thiên hạ. Dù cho ngày tháng có tàn phai, trời đất có sụp đổ, nàng vẫn tin rằng, dẫu cô đơn vẫn có nơi để về.