Phủ Phượng ở Hạ Đô, nhìn từ cách bố trí, so với Phủ Phượng ở Ly thành cũng tương tự, từng viên gạch ngói đều mang theo sự khéo léo, tinh tế. Chỉ là xét về diện tích, thì phủ ở Hạ Đô còn rộng hơn nhiều phần.
Lúc đặt chân đến, Diệp Lăng Nguyệt không khỏi thầm líu lưỡi — ở nơi tấc đất tấc vàng như Hạ Đô, sở hữu một phủ đệ to lớn thế này, quả thực là thiên ân hoàng ân. Phủ Phượng tại Đại Hạ, đúng là vinh sủng ngập trời.
Sau khi được thông báo, Diệp Lăng Nguyệt vào trong phủ, đã thấy Mục lão tiên sinh đang đi tới đi lui như kiến bò trên chảo nóng, sốt ruột đến cực điểm.
Bên cạnh ông, đứng đầy y sư Hạ Đô, người nào người nấy đều mặt mày u ám, thần sắc khổ sở. Trong số ấy còn có vài vị ngự y từ trong cung tới, điều này đủ cho thấy địa vị của Phượng Sân trong lòng Hạ Đế cao đến mức nào.
“Là ngươi?” Khi trông thấy Diệp Lăng Nguyệt , Mục lão tiên sinh không biết nên vui hay giận. Thân thể của Phượng vương vốn đã dưỡng tốt ở Ôn Tuyền hành cung, thế mà từ lúc Diệp Lăng Nguyệt xuất hiện, hắn lại ngã bệnh lần nữa.
Diệp Lăng Nguyệt lúc này mới hay, Phượng Sân kể từ ngày dầm mưa trở về, thì sốt cao không lui. Dù dùng đủ loại đan dược hay mời bao nhiêu danh y đến khám, cũng không ai hạ được cơn sốt của hắn.
Nàng bước lại gần, thấy gương mặt Phượng Sân đỏ ửng như cà chua, đưa tay sờ trán hắn, nóng đến mức khiến người ta kinh hoàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT