“Anh muốn kinh doanh máy nhắn tin?” Nghe những lời chồng nói, Lương Bảo Trân liền tỏ ra hứng thú.
Vài năm nữa máy nhắn tin quả thực sẽ dần dần thịnh hành, mặc dù giá thành cao nhưng vẫn không thể ngăn cản được nhu cầu của những người ngày càng giàu có.
“Đúng vậy, em nghĩ mà xem mọi người ra ngoài bất tiện biết bao, số nhà lắp điện thoại cũng ít, cho dù có lắp điện thoại người ta ra khỏi nhà cũng không liên lạc được, đâu thể nào mang theo cái điện thoại to như vậy bên người được. Năm đó anh Ngô Nhị không phải cho chúng ta xem cái máy nhắn tin của anh ấy sao, sau này anh tìm hiểu thử thấy nó cũng hữu dụng. Ít nhất người ở bên ngoài cũng có thể biết được có người tìm mình, thời khắc quan trọng cũng có thể ứng phó.”
Lương Bảo Trân biết những điều anh nói đều đúng, điện thoại di động sẽ là hướng phát triển trong tương lai: “Anh định làm như thế nào? Hiện tại chỉ có Thượng Hải là có tổng đài nhắn tin thôi đúng không? Nhưng bây giờ bán máy nhắn tin cũng ít.”
“Anh có hỏi anh Ngô Nhị, anh ấy nói là quen biết người đầu tiên làm tổng đài nhắn tin ở Thượng Hải, máy nhắn tin cũng là do anh ta nhập về, có thể đến đó để học hỏi kinh nghiệm. Anh ta làm ở Thượng Hải, anh xem thử có cơ hội làm ở Bắc Kinh hay không.”
Hứa Thịnh Kiệt càng nghĩ càng cảm thấy thị trường này rất tiềm năng, đặc biệt là không ít người càng ngày càng kiếm được nhiều tiền, sẵn sàng chi tiền để mua những món đồ đắt tiền. Ví dụ như bản thân anh và Tần Hoài, Hồng Tam Nhi, họ đều sẵn sàng bỏ ra ba, bốn nghìn tệ để mua một chiếc máy nhắn tin. Đối với họ, sự tiện lợi còn hơn cả số tiền đó.
“Anh đã hẹn với người ta rồi, thứ bảy tuần này sẽ đi.” Thượng Hải cách Bắc Kinh không xa, Hứa Thịnh Kiệt dự định thứ bảy đi, thứ ba về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT