Ngày rời đi, San San và Mộng Mộng đến chào tạm biệt Lai Phúc, San San ghé sát tai Lai Phúc dặn dò: “Sau này gặp ngỗng thì đi đường khác, nhất định đừng chọc giận chúng đấy.”
Không chọc nổi thì trốn, quân tử trả thù mười năm chưa muộn!
Không biết Lai Phúc có hiểu hay không, chỉ “Gâu gâu” kêu hai tiếng.
Kỳ nghỉ đông kết thúc, giờ ngữ văn sau khi khai giảng thầy giáo yêu cầu mọi người ôn tập củng cố kiến thức đã học ở học kỳ trước, đọc thầm bài "Vịnh Nga". San San cắn cây bút trong lòng rất bối rối, bây giờ con bé rất ghét ngỗng, thật đáng sợ! Không dễ thương chút nào!
Thầy giáo dạy văn họ Dương thu bài thơ cổ mà mọi người vừa đọc thầm, nhìn thấy trên vở của em Hứa Vân San viết:
“Vịnh Cẩu”
“Gâu gâu gâu, khúc hạng hướng thiên ca. Bạch mao phù lục thuỷ, hồng chưởng bát thanh ba.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT