Hai mẹ con ngồi đầu giường, Tống Xuân Hoa nghe con gái kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Lương Bảo Trân tất nhiên không nói sự thật, chuyện đọc được tiểu thuyết về cuộc đời mình, nói ra ai tin? Tống Xuân Hoa mà nghe được phỏng chừng phải đi tìm thầy trừ tà, nghi con gái bị ma ám mất.
“Gần đây con mơ thấy ông, trong mơ ông nói với con là năm đó sau khi ông cứu người ta, người ta có tặng ông mười hai ‘con cá vàng nhỏ’. Lúc đó ông cầm nhiều vàng như vậy sợ quá nên chôn ‘cá vàng nhỏ’ đi, giấu nhẹm không nói với ai, định bụng sau này sẽ nói với bố. Ai ngờ ông đi đột ngột quá, chưa kịp nói ra lời.”
Lương Bảo Trân đã nghĩ ra nhiều lời biện minh, thay vì bịa ra lý do có vẻ hợp lý nhưng lại khiến người ta bán tín bán nghi, chi bằng dùng phép thuật để đánh bại ma thuật.
Dưới đất nhà mình có vàng thỏi đã đủ khiến người ta kinh ngạc, nói ông nội báo mộng thì cũng không có gì lạ.
Suy cho cùng, Tống Xuân Hoa già rồi cũng hay nói là mơ thấy bố mẹ đã mất, trong mơ bố mẹ còn nói rất nhiều chuyện.
Mấy năm trước, trong thôn cũng có người nói là được tổ tiên báo mộng, nói con dâu trong nhà đang mang thai đôi, kết quả nửa tháng sau sinh con quả nhiên là sinh đôi! Lại nhớ mười năm trước trong thôn có người nói là bố đã khuất hiện về báo mộng, nói với ông ấy trong tường nhà có cất một khoản tiền, cộng tất cả lại được hơn hai mươi đồng. Kết quả ông ấy vừa dỡ tường ra, thật sự có!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play