Bây giờ vật tư khan hiếm, có tiền cũng chưa chắc mua được nhiều đồ, mọi người đều phải tìm cách khác thôi.
“Được, cậu hỏi cụ thể xem họ muốn gì, cần bao nhiêu, thôn mình cái gì cũng nhiều, không đủ thì sang thôn bên cạnh hỏi.”
“Được, để tớ hỏi.”
“Cảm ơn cậu nhé Thịnh Nhã!!” Lương Bảo Linh hơi kích động, dường như đã nhìn thấy cảnh mình bán được hơn chục con lợn và mấy chục con gà mái, tất cả đều là tiền.
Một lần lên thành phố, cô mới phát hiện ra bên ngoài có rất nhiều cơ hội kiếm tiền. Vì vậy, sau khi trở về thôn Đại Miện, cô cũng muốn tìm kiếm cơ hội.
“Chúng ta khách sáo gì chứ!”
Hai ngày sau, Hứa Thịnh Nhã hỏi thăm được nhu cầu của phòng hậu cần nhà trường, về đến nhà lại gọi điện cho Lương Bảo Linh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT