Hứa Thịnh Kiệt cũng từng nghe nói về chuyện báo mộng, ngay cả bà nội Chu Vân cũng nói rằng đã từng được người mẹ quá cố báo mộng, nhưng mà vợ anh mơ thấy ông nội lúc nào?
Anh hoàn toàn không hay biết gì.
Mười hai thỏi vàng được chôn sâu dưới lòng đất, giờ đã được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Tống Xuân Hoa dùng khăn sạch lau đi lau lại, còn hà hơi lên rồi mới lau, nhất định phải lau cho sạch sẽ không dính một hạt bụi.
“Nhiều vàng như vậy thì trị giá bao nhiêu tiền?” Tống Xuân Hoa chỉ nghe nói đến vàng, hoàn toàn không biết giá vàng.
“Một thỏi này chắc là ba mươi mốt gam, hiện tại một gam vàng có giá bảy mươi lăm tệ.”
Mười hai thỏi vàng, mỗi thỏi ba mươi mốt gam, đầu óc Lương Chí Cao xoay chuyển: "Vậy chẳng phải là hơn hai vạn tệ?”
“Cái gì? Hai vạn?” Tống Xuân Hoa hít vào một ngụm khí lạnh, chân run lên bần bật suýt chút nữa thì ngất xỉu. May mà Lương Chí Cao và Lương Bảo Trân ở bên cạnh đỡ bà dậy, ngồi lên giường mới thấy vững vàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT