Điều quan trọng nhất trong đời người chẳng phải là ăn uống ngủ nghỉ sao, Lương Bảo Trân dặn dò con gái mấy điều này, còn những chuyện khác đều không phải là vấn đề.
Hứa Thịnh Kiệt thì ngắn gọn súc tích hơn: “Đi học ngoan nhé San San, về bố thưởng cho con ăn kem.”
“Vâng ạ!”
San San nhìn bố mẹ rời khỏi lớp học, nhưng họ cũng không đi xa, chỉ đứng bên ngoài lớp học, bên cạnh còn có rất nhiều cô chú khác.
Ngày đầu tiên đi học, một số phụ huynh không bận việc thường sẽ ở lại lâu hơn một chút. Dù sao thì con mình mình hiểu, nhỡ đâu lúc đó khóc lóc tìm mẹ không thấy lại phiền phức.
Hứa Thịnh Kiệt và Lương Bảo Trân nhìn con gái họ đang ngồi trong lớp, mặc một chiếc váy hai dây màu vàng ngỗng với hai bím tóc buông trên vai. Cô bé đang ngồi thẳng lưng và khoanh tay trước bàn. như một cô học sinh tiểu học năng động và tích cực.
Đây là điều mà Lương Bảo Trân đã dạy con từ sớm, cô lo con sau này bị cận thị sớm nên phải rèn luyện từ bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT