“Từ từ học mà, cô không biết cháu gái của ông giám đốc sở giáo dục mà tôi quen đăng ký học còn nhiều hơn thế nữa cơ, dài cả một list. Tôi nghĩ rồi, bây giờ phải cho con cái có nền tảng vững chắc kẻo sau này không theo kịp bạn bè, bồi dưỡng thêm một số sở thích cũng tốt mà.”
Lương Bảo Trân nghe cũng có lý, nhưng mà con cái có mệt quá không? Mỗi ngày học nhiều như thế, còn thời gian đâu mà chơi? Ít nhất hồi bé cô học tiểu học rất là nhàn, chiều về nhà là chơi, đương nhiên cũng phải làm việc nhà nhưng mà nói chung là ở quê lên đồng xuống ruộng rất tự do tự tại.
Chuông reo hết tiết một, San San tung tăng chạy ra, mẹ vẫn chưa đi! Con bé chơi vui quá, hôm nay tiết đầu tiên chẳng học gì cả, cô giáo dẫn cả lớp tự giới thiệu, cho các bạn làm quen với nhau. Đặc biệt là San San rất thích chơi với các bạn nên rất vui, ở đây có mấy chục bạn nhỏ, vậy là mọi người có thể chơi rất lâu rồi.
Đi học vui thật, đúng là chỉ có mấy đứa ngốc nghếch mới không thích đi học.
“San San, chào dì Dương nào con.”
“Con chào dì Dương ạ.”
Dương Nghiên nhìn con gái nhà người ta xinh xắn đáng yêu, nói chuyện lại ngọt ngào dễ nghe, không khỏi ghen tị: "Con gái cô xinh quá, giống cô y đúc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT