Lương Bảo Linh năm nay mười bảy tuổi đã là một thiếu nữ xinh đẹp, dáng người cao ráo. Gương mặt cô có nhiều nét giống Lương Chí Cao hồi trẻ, ngũ quan sắc sảo mang theo một chút anh khí. Trong khi đó, chị cả Lương Bảo Anh và chị ba Lương Bảo Trân lại giống Tống Xuân Hoa nhiều hơn.
Cô nhóc ngày xưa nghịch ngợm, leo cây trèo đồi ở thôn Đại Miện nay đã lớn bổng từ bao giờ.
“Chị ba này, giờ em nuôi heo giỏi lắm đấy nhé.” Lương Bảo Linh được bố mẹ giao phó cho bốn chú heo, chăm bẵm từ khi chúng còn bé tí. Ngày nào cô cũng đi cắt cỏ, băm thức ăn cho heo ăn, nhìn chúng lớn lên từ những chú heo con mũm mĩm thành bốn chú heo to nặng gần hai trăm cân.
Trong chuồng, mấy chú heo béo ú đang vui vẻ ăn thức ăn.
“Nhìn là biết rồi.” Lương Bảo Trân cảm thấy cô em út dường như đã lớn hơn rất nhiều, có thể giúp bố mẹ làm việc một cách nghiêm túc. “Ngày nào cũng cho heo ăn à?”
“Không chỉ vậy đâu, em còn cho gà ăn, tưới nước cho rau ngoài vườn nữa...” Gương mặt Lương Bảo Linh tràn đầy sức sống, dường như cô nàng làm gì cũng giỏi. “Chị ba ơi, mấy con heo với mười ba con gà trong nhà đều nghe lời em hết, chẳng thèm nhận bố mẹ đâu.”
Lương Bảo Trân bật cười thành tiếng, búng tay vào trán cô em: "Thế em định làm gì? Nữ vương gia súc à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play