Lúc trước chị ba lấy chồng trên thành phố cô cũng từng theo ba mẹ lên đó. Thành phố đúng là tốt thật, nhà cửa toàn ba bốn tầng, có cả rạp chiếu phim, có nhiều xe đạp Phượng Hoàng, rồi cả nhà hàng quốc doanh nữa…
Nhưng mà không có núi rừng, không có suối, cũng chẳng có cánh đồng lúa mạch mênh mông bát ngát.
Lương Bảo Trân nhìn em gái, xem ra con bé vẫn rất tự tại vui vẻ.
Trên đường về, Hứa Thịnh Kiệt và Lương Bảo Trân lại vác thêm một bao tải lớn, bên trong toàn là đồ ăn ngon. Toàn là rau mà mẹ trồng, còn có cả gạo nhà còn dư sau khi nộp thuế năm ngoái, lần này hai người mang theo tám mươi cân về.
“Bảo Linh, em tự mình suy nghĩ cho kỹ đi, trên thành phố cơ hội nhiều hơn. Chị cũng có ít tiền, chị mong em có thể bước ra ngoài. Khi nào em nghĩ thông rồi thì mượn điện thoại của đội trưởng gọi cho chị.” Lương Bảo Trân vẫn không yên tâm, lại dặn dò em gái một lần nữa.
Bảo Linh tiễn chị gái và anh rể ra xe, gật đầu thật mạnh: "Em biết rồi, chị. Em sẽ suy nghĩ lại. Chị, anh rể, hai người đi đường cẩn thận.”
Ngồi trên xe về thành phố, Lương Bảo Trân quay đầu nhìn bóng dáng em gái dần dần khuất xa sau lưng, im lặng không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT