Thực ra Lưu Niệm Hoa chưa từng đi làm, từ ngày bố cô nhường công việc cho Chu Quốc Bình thì cô chỉ ở nhà lo việc nhà, sau khi sinh hai đứa con thì càng không ra ngoài.
Hàng ngày cô chỉ quanh quẩn trong đại tạp viện, ra vào mấy chỗ như kho lương thực hay chợ rau, ít khi đến những nơi khác.
“Đừng sợ! Bình thường chị đảm đang thế, chắc chắn làm nhân viên bán vé cũng tốt thôi.” Nhìn đống bắp cải chất đầy đất, Lương Bảo Trân chợt nhớ đến nhà mình, không biết hầm chứa rau đã đầy chưa: "Đến lúc nhận lương hàng tháng, chị sẽ càng có động lực hơn!”
Nhận lương? Trước đây, Lưu Niệm Hoa chỉ nhận mười đồng từ Chu Quốc Bình làm tiền sinh hoạt phí hàng tháng, cô chưa từng được nhận lương bao giờ.
Nghĩ đến thôi mà đã thấy có chút mong chờ rồi.
Hàng xóm trong khu tập thể giúp đỡ lẫn nhau, chở hết xe bắp cải này đến xe bắp cải khác về nhà, đợi đến khi xe cuối cùng của nhà Trương Dung được dỡ xuống thì trời đã sáng rõ.
Chu Vân đang cố nhét chỗ bắp cải nhà mình vào những khe hở, đợi phơi gần khô thì có thể ăn dần. Bận rộn một hồi, bà lại sang giúp nhà họ Phương bên cạnh xếp bắp cải.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play