Không ngờ, chẳng bao lâu sau Hứa Thịnh Kiệt đã bê về một cái radio.
“Sau này em cứ nghe bằng cái này, cũng không khác gì tivi mấy đâu, dù sao thì cũng chỉ là nghe thôi mà.”
“Anh giỏi thật đấy, cái gì cũng biết làm.”
“Trước đây anh thích mày mò linh tinh mà, chỉ là tìm đủ nguyên liệu mất kha khá thời gian chứ không thì đã làm xong từ lâu rồi. Tiểu Vĩ với Tiểu Nhã cũng đang đòi muốn có radio.”
Giờ ăn tối của nhà họ Hứa rộn ràng tiếng nói cười, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng radio rôm rả, đến cơm ăn cũng thấy ngon hơn.
“Tiểu Vĩ, Tiểu Nhã mỗi đứa được năm hào tiền tiêu vặt, nào, cầm lấy đi.”
Tháng này Lương Bảo Trân lĩnh được bốn mươi tệ tiền lương, cộng với tiền lương và trợ cấp của Hứa Thịnh Kiệt nữa là chín mươi hai tệ. Trích ra sáu mươi tệ để dành, số còn lại là tiền sinh hoạt phí và chi tiêu lặt vặt trong nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play