Tề Hạo nhìn bộ dạng của nàng, cười lạnh: "Sao không nói nữa?"

Trì Hề Ninh ngẩng mặt lên, ném cho hắn ánh mắt vô tội.

Đôi mắt nàng vốn sáng long lanh, giờ ánh lên vẻ linh hoạt như đang nói chuyện.

Tề Hạo khẽ giật mình, vô thức tránh ánh nhìn.

Phát hiện hành động của mình, hắn lập tức quay lại nhìn thẳng, lạnh giọng ra lệnh: "Tiếp tục!"

Trì Hề Ninh vâng lời, nói tiếp: "Sau đó không hiểu sao danh tiếng lan truyền, thuộc hạ vô tình trở thành người tình của Tiêu thừa tướng. Mấy ngày trước, Tiêu thừa tướng phụng mệnh điều tra tham nhũng, bọn tham quan hiểu lầm quan hệ giữa thuộc hạ và hắn, bèn tìm đến."

"Họ không chỉ đưa tiền bạc, còn nhờ thuộc hạ nói tốt cho họ. Thuộc hạ vốn định từ chối, nhưng nghĩ đây cũng là chứng cứ nên nhận, còn làm sổ sách để họ ký tên điểm chỉ. Hôm nay Tiêu thừa tướng đến gặp chính là vì việc này."

Nói đến đây, nàng chớp mắt nhìn Tề Hạo: "Thuộc hạ làm vậy tất cả đều vì chủ tử!"

Tề Hạo nghe xong bật cười: "Ngươi lén lút hành động, lại còn là vì ta?"

Chắc hắn tức quá, đến cả xưng "bổn vương" cũng quên mất.

Trì Hề Ninh rụt cổ, may mà nàng bị Tề Hạo nhặt về, tình nghĩa khác biệt so với người khác không thì chỉ tội phản chủ đã đủ khiến nàng hạ màn sớm.

"Thuộc hạ nói thật lòng."

Trì Hề Ninh gắng gượng nói: "Chủ tử luôn đề cao Tiêu thừa tướng, lại có ý mượn sức hắn. Thuộc hạ mới nghĩ mượn thân phận kỹ nữ giúp hắn một vài. Sau khi việc xong, thuộc hạ đã giả chết trốn đi. Nếu một ngày hắn biết thân phận thật, cũng sẽ nghĩ là chủ tử âm thầm giúp đỡ."

Nghe xong, Tề Hạo nhìn nàng với ánh mắt khó hiểu.

Trì Hề Ninh cúi đầu chờ phán quyết.

Thư phòng tĩnh lặng, chỉ có tiếng nước chảy từ đồng hồ cát.

Không biết bao lâu, giọng Tề Hạo vang lên: "Tịch Ninh, bổn vương không quan tâm lời ngươi nói có bao nhiêu phần thật giả. Nhưng nhớ kỹ, ám vệ phản chủ chỉ có một kết cục - cái chết. Dù ngươi trốn đến chân trời góc biển, hay đã chôn vùi dưới đất, bổn vương cũng sẽ đào ngươi lên!"

Trì Hề Ninh run lên.

Nàng đã nghĩ quá đơn giản. Là ám vệ biết hết bao bí mật của Tề Hạo, hắn sao dễ dàng để nàng rời đi?

Nếu thật sự bỏ trốn, không những không an hưởng tuổi già, còn phải trốn tránh truy sát.

Thân phận ám vệ này, nàng phải tiếp tục đóng cho đến khi nghĩ ra cách "xuống sóng" an toàn mới được!

Trì Hề Ninh che giấu suy nghĩ, giơ ba ngón tay thề: "Thuộc hạ thề trung thành, trời đất chứng giám!"

Tề Hạo nhìn sâu vào mắt nàng, khẽ nói: "Lui xuống đi."

Trì Hề Ninh vâng lời rời thư phòng. Vừa ra ngoài đã thấy Tịch Mặc tới gần thì thầm: "Nếu ngươi thật sự rảnh rỗi, chi bằng trực cả đêm luôn đi."

Trì Hề Ninh trừng mắt: "Biến đi, ta đang bực mình đây!"

Tịch Mặc cười lớn bỏ đi.

 


 

Thế giới ý chí tự động bổ sung những phần không hợp lý do dung hợp.

Ví dụ nguyên chủ có ba thân phận nhưng xuất hiện vào ba khung giờ khác nhau.

Đích nữ của phủ quốc công là xuất hiện ban ngày, kỹ nữ từ tối đến nửa đêm, ám vệ từ nửa đêm đến rạng sáng, không ảnh hưởng đến nhau.

Tất nhiên, tiền đề là không có sự cố nào xảy ra.

Trì Hề Ninh ngồi ủ rũ trên cây, buồn không muốn nói chuyện.

Đến giờ Mão, trời hửng sáng, sau khi người thay phiên tới, nàng mới lặng lẽ trở về phủ Trì quốc công.

Trong sân, các tỳ nữ đã thức dậy. Nàng lén vào phòng, cởi áo thì thấy con dao găm Tiêu Cẩn Xuyên để lại.

Lúc lấy đi không suy nghĩ, giờ nhìn lại thấy thật nóng tay. Sau một hồi đắn đo, nàng quyết định tối nay trên đường đến Ninh vương phủ sẽ chôn nó đi.

Giấu kín dao và quần áo đen, Trì Hề Ninh leo lên giường, chui vào chăn, nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Một canh giờ sau, tỳ nữ đến gọi dậy.

Xuân Lan nhìn nàng ngáp liên tục, không nhịn được hỏi: "Tiểu thư tối qua ngủ sớm, sao hôm nay vẫn mệt mỏi thế?"

Trì Hề Ninh khổ không nói được, chỉ biết trả lời: "Nửa đêm tỉnh giấc, gần sáng mới ngủ lại."

Nghe thấy lời này, Hạ Trúc xót xa xoa vai nàng, thở dài dịu dàng nói: "Tiểu thư mới về phủ chưa lâu, có lẽ chưa quen. Đợi thêm thời gian sẽ ổn thôi."

Trì Hề Ninh gật đầu lia lịa.

Đợi nàng "xử lý" xong thân phận ám vệ là sẽ ổn!

 


 

Trong nguyên tác, nữ phụ vai ác không phải đích nữ chính thống. Nương nàng là thanh kỹ Trương thị. Trước khi thế tử Trì quốc công xuất chinh, bị một nhóm bằng hữu lừa đi thanh lâu, ở đó, ông và thanh kỹ Trương thị từng có một mối tình sương sớm với nhau..

Trước khi đi, Trì thế tử để lại tín vật, hứa với tú bà là sẽ chuộc Trương thị về làm thiếp. Nhưng chẳng bao lâu sau ông tử trận. Tất nhiên tú bà không muốn phí công nuôi dưỡng Trương thị, vừa hay lúc này phú thương Giang Nam đi vào kinh thành, vừa gặp đã thương Trương thị, Trương thị tự biết việc nhập quốc công phủ vô vọng, bèn chấp nhận theo phú thương trở về Giang Nam, thành thiếp thất của ông ta.

Không bao lâu sau đó, Trương thị phát hiện có thai, tính ngày tháng thì biết là hài tử của Trì thế tử, bà biết phủ Trì quốc công sẽ nhận hài tử nhưng không nhận bà, hơn nữa phú thương Giang Nam đối xử với bà rất tốt. Bà cũng sợ sau khi chuyện bại lộ, hai bên đều mất trắng cho nên giấu kín chuyện này.

Cho đến khi sắp qua đời mới nói với nguyên chủ, bảo nàng mang tín vật nhận tổ quy tông.

Sau khi thế giới dung hợp, thế giới ý chí tự động sửa cốt truyện thành: Trương thị sợ lộ chuyện nên khi nguyên chủ 8 tuổi,  sau khi nói mọi chuyện cho nàng và đưa tín vật, bà đã cố ý bỏ rơi nguyên chủ.

Nàng suýt chết trong đêm tuyết lớn. May mắn được Tề Hạo cứu khi theo tiên hoàng xuống Giang Nam, trở thành ám vệ của hắn.

Phải nói thế giới ý chí quả là cường đại, sau khi sửa đổi, thời gian, thân phận, địa điểm, nhân vật đều thành một tuyến, logic đến mức không có kẽ hở.

Chỉ có điều nữ phụ vai ác cùng tên bị dung hợp thành một, trực tiếp "tự kỷ" mà thăng thiên thôi.

Dù thân nương là kỹ nữ, nhưng Trì Hề Ninh là đứa con nối dõi duy nhất của Trì thế tử nên sau khi được nhận làm đích nữ luôn.

Thêm nữa, phủ Trì quốc công phu phụ thương nhớ nhi tử không nguôi, khi nhìn thấy nguyên chủ giống con mình ba phần, thì hận không thể dồn hết yêu thương cho nàng.

Không cha không mẹ, thân phận tôn quý, Trì Hề Ninh tưởng đây là thân phận nghỉ hưu hoàn hảo. Nào ngờ lại nhiều chuyện éo le thế này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play