Cơn mưa bắt đầu từ ban ngày, kéo dài đến tận nửa đêm. Từ vài tiếng sấm rải rác, đến những chuỗi rộp bộp không dứt, vang rền như thể bầu trời cũng đang bị xé nát ra từng mảnh. Lục Hành Thanh vùi mặt vào gối, kéo chăn trùm kín đầu, cố nhốt mình vào một không gian nhỏ bé như thể chỉ cần như vậy là có thể tránh khỏi mọi thứ đang xảy ra.
Anh không chắc mình có bị cảm hay không — không ho, cũng không choáng, chỉ là đầu óc như bị ai bóp nghẹt, linh hồn bị lôi ra khỏi thể xác, để lại một khối da thịt trống rỗng trôi lơ lửng giữa cơn mưa.
Chỉ cần ngủ một giấc, ngủ một giấc thôi là sẽ ổn...
Anh dường như lạc về căn phòng cũ thời thơ ấu, nằm trên đùi bà ngoại, có ai đó dịu dàng vỗ về, nhịp tay chầm chậm như ru ngủ linh hồn đã mỏi mệt. Từng nếp nhăn nơi lông mày dần giãn ra, chỉ còn lại sự bình yên tạm thời của một giấc ngủ sâu.
Lúc Lục Hành Thanh thật sự thiếp đi, "nó" mới rời khỏi giường, rời khỏi cậu — từng dải đen không hình dạng dần rút lại khỏi thân thể, như một đàn rắn ra khỏi ổ ấm, vẫn có chút luyến tiếc, không muốn đi.
Cấu trúc của nó là vô số "nó" hợp thành — ý thức phần lớn đồng nhất, nhưng cũng không tránh khỏi những mảnh nhỏ xé rời, như ngay lúc này — vài sợi trong đó không chịu rút lui, cứ giả chết bám trên tóc cậu, trên cổ cậu, trong lòng bàn tay cậu.
[Tránh ra.]
[Mau rời khỏi cậu ấy.]
[Không.]
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT