Có một câu nói: Ông trời muốn diệt vong người nào, ắt sẽ khiến người đó điên khùng trước.
Bùi Tranh cũng không ngờ bản thân lại liệu đoán sự việc đúng như thần.
Sau khi cậu và mấy tên côn đồ cùng vào đồn cảnh sát, cảnh sát hỏi chuyện, khác với những tên lưu manh ăn nói mập mờ, Bùi Tranh hết sức phối hợp. Sau khi cậu nói hết họ tên tuổi tác địa chỉ, khai báo lại đầu đuôi sự việc một lần nữa: “Đồng chí cảnh sát, hôm nay tôi ra khỏi cửa chưa được bao xa thì cảm thấy sau lưng có người theo dõi, thế là tôi dẫn dắt bọn họ đi vòng vèo khắp nơi, sau cùng vòng tới trước cổng đồn cảnh sát mới ra tay, cũng may các đồng chí đến kịp lúc, bằng không tôi thật sự không biết nên làm sao.”
“…”
Anh cảnh sát làm ghi chép cho Bùi Tranh giật nhẹ khóe miệng, nếu không phải bọn họ kịp thời chạy đến nơi thì người xảy ra chuyện chính là đám người đánh nhau với thằng nhóc này mới phải?
Bùi Tranh: “Tôi nghi ngờ những người này không phải là cướp giật đơn thuần mà có lập kế hoạch trước, bằng không sao lại theo dõi tôi từ lúc tôi ra khỏi nhà chứ? Tôi đề nghị gọi một cuộc điện thoại cho phụ huynh của tôi.”
Sau khi anh cảnh sát hỏi chuyện nghe thấy tuổi tác và địa chỉ của Bùi Tranh thì thái độ đối với cậu cũng dịu lại, cộng thêm đám côn đồ đánh nhau với Bùi Tranh ở bên cạnh không phối hợp, cơ bản cảnh sát đã tin lời của Bùi Tranh, dịu giọng nói: “Đợi lát nữa làm xong ghi chép lời khai, chúng tôi sẽ thông báo với phụ huynh của cậu. Cậu hãy nói thử rốt cuộc cậu đựng thứ gì trong cặp trước, đáng để bọn họ vừa theo dõi vừa lấy dao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT