Lục Nùng mỉm cười không nói chuyện, dựa theo thời khóa biểu của Bùi Tranh, hôm nay xác thực đã rời khỏi nhà sớm hơn hai tiếng đồng hồ, nếu Triệu Hinh từng tỉ mỉ quan sát quỹ đạo hành động mỗi ngày của Bùi Tranh thì có thể nhìn ra được sự khác thường.
Nhưng thế thì sao chứ, nếu cô không đoán sai, Triệu Hinh nhất định đã đoán được bọn họ đang nghi ngờ cô ta, tuy nhiên cô ta không xác định rốt cuộc trong thư mà Bùi Tranh lấy được là nội dung gì.
Đây cũng là mục đích Triệu Hinh nhất thiết phải đến nhà họ Bùi gặp Lục Nùng.
“Cô nhớ lầm rồi thì phải?” Chị Tần có lời nói: “Lai Tây lớn hơn đám Bùi Tranh năm sáu tuổi, không có tình cảm qua lại gì với Bùi Tranh, thằng nhóc nhà chúng tôi với thằng nhóc của nhà Vương Hồng Miên, nhà Linh Nghi, bốn người chơi từ nhỏ đến lớn, tôi nhớ rất rõ chuyện này, không có Tống Lai Tây.”
“Là tôi nhớ lầm rồi.” Đôi môi của Triệu Hinh run nhẹ, như không có chuyện gì vỗ vào cánh tay của một người bên cạnh, đột nhiên người đó nói: “Đồng chí Lục Nùng, chị có thể đi nhờ nhà vệ sinh trong nhà không?”

Bùi Tranh ra khỏi khu tập thể không xa thì cảm thấy sau lưng có người theo dõi, không chỉ một người, cậu ôm cặp sách trước lồng ngực, co chân bỏ chạy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play