Đầu hẻm ngoài đồn cảnh sát, người đàn ông mặt vuông mắt tam giác đang khom lưng nói với một người đàn ông gương mặt bình thường: “Anh Chung, các anh em và thằng nhóc kia ở trong đó, chúng ta có cần dẫn theo anh em còn lại xông vào không?”
Thoạt nhìn người đàn ông được xưng hô bằng anh Chung hiền lành thật thà, nhưng khi anh ta lộ ra vẻ mặt u ám, sự tương phản của khuôn mặt thành thật này làm người ta hết hồn, ít ra thì cũng có người đàn ông mặt vuông đang run lẩy bẩy dưới ánh nhìn của anh Chung.
Anh Chung ném cặp sách trên tay vào trong lòng người đàn ông mặt vuông, vỗ vai anh ta: “Thằng hai à, cậu mang cặp sách rỗng về, thì không có suy nghĩ thật kĩ tại sao cậu ta chỉ thả một mình cậu bỏ chạy hả?”
Thằng hai không rõ chuyện như thế nào, sau khi phản ứng lại kinh ngạc không ngớt: “Ý của anh Chung là tôi bị thằng nhóc kia chơi đùa rồi? Cậu ta cố tình tha cho tôi ư?”
“Chẳng lẽ cậu ta đoán được chúng ta sẽ quay lại? Dự tính bắt hết chúng ta à?” Thằng hai xoa đầu: “Không đúng, đồn cảnh sát tổng cộng chỉ có vài người, chỉ dựa vào bọn họ thì có thể bắt được chúng ta ư?”
Anh Chung híp mắt lại: “Đừng quên mất ba cậu ta là ai, lỡ như chúng ta vừa xông vào ẩu đả với cảnh sát thì Bùi Tịch An lập tức đến nơi… Hơn nữa chẳng phải một mình Bùi Tranh thì đã khiến toàn bộ anh em bị diệt rồi sao?”
Thằng hai nghe thấy anh Chung nhắc tới Bùi Tịch An, bọn liều mạng cũng không khỏi nuốt nước bọt, kẻ cướp gan to đi chăng nữa cũng sợ quân chính quy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT