“Đúng rồi, mấy hôm trước ta có nghe được một chuyện kỳ lạ trong thư viện...” Mạnh Hoài Bân đột nhiên chuyển đề tài, giọng điệu tự nhiên, lời nói trôi chảy như thể vốn dĩ chỉ thuận miệng kể ra.
Hàn Tú mím môi, muốn chen vào nhưng không tìm được cơ hội, chỉ đành ngồi đó lặng thinh.
Bọn họ đây là có ý gì? Muốn đem nàng xem như không khí sao?
Nàng âm thầm giận dỗi nhưng lại không tiện phát tác, đành buồn bực trong lòng.
Chân Hề làm ra vẻ chăm chú lắng nghe lời Mạnh Hoài Bân nói, chỉ thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Mạnh Hoài An một cái. Nếu trùng hợp bắt gặp ánh mắt hắn cũng đang nhìn mình, nàng liền chớp mắt, nhẹ nhàng gật đầu ra hiệu bảo hắn lo đọc sách, đừng mải thất thần.
Một lúc sau nàng dần dần hiện vẻ mệt mỏi. Huynh muội Mạnh Hoài Bân liền thức thời đứng dậy cáo từ. Đúng lúc Hàn Tú còn đang phân vân không biết nên theo Mạnh Hoài Bân rời đi hay tiếp tục ở lại “mưa dầm thấm đất” học hỏi từ Chân Hề, thì đã bị Mạnh Chiêu Hi kéo đi.
Đợi mọi người rời đi, Chân Hề quay sang nhìn thiếu niên gục đầu bên án, mặt ủ mày chau, liền hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT