Hàn Tú cũng không khách sáo, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng, dáng vẻ nhu thuận mà bước vào nội thất. Thế nhưng khi ánh mắt quét một vòng cách bài trí đơn sơ trong phòng, nơi đáy mắt liền xẹt qua một tia khinh thường, dù che giấu tốt đến đâu cũng không khỏi lộ ra nửa phần kiêu ngạo.
Nàng liếc nhìn ly trà Thanh Nhi đưa tới, ban đầu vốn định không động tới. Nhưng đã nói là đến bồi tội, nàng cũng không thể thất lễ, chỉ đành nhẹ nhàng nâng ly nhấp một ngụm. Ai ngờ trà vào miệng liền có mùi thơm thanh nhã, vị đậm đà thuần hậu, khác hẳn những loại thường thấy trong phủ, rõ ràng là hàng thượng phẩm.
Chân Hề thấy Mạnh Hoài An đứng có chút không được tự nhiên bên án thư, liền nhẹ giọng nói vài câu trấn an, bảo hắn không cần để tâm, rồi mới quay về chỗ ngồi. Đợi Mạnh Chiêu Hi cùng Hàn Tú đều đã uống trà, nàng cũng nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Mạnh Chiêu Hi cười nói:
“Trà này thực không tệ.”
Chân Hề mỉm cười đáp, giọng điệu nhẹ như gió thoảng:
“Ta không am hiểu gì về trà, chỉ là nghĩ, nếu biểu ca thích thì hẳn là trà tốt”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play