Có lẽ hôm ấy Mạnh Thế Khôn sau khi cùng Mạnh Hoài Húc rời đi đã âm thầm đề điểm vài câu, mấy ngày kế tiếp Chân Hề quả thực không thấy bóng dáng hai cha con họ. Nàng không hẳn là thở phào nhưng ít nhất cũng được chút thanh tĩnh.
Sau lập đông, tiết trời bỗng nhiên trở lạnh. Thanh Nhi mang về ít than nói là trong phủ phát xuống loại bạch than tốt nhất, không khói lại cháy rất bền.
Chân Hề đưa mắt nhìn Mạnh Hoài An đang ngồi đọc sách. Trên người hắn vẫn mặc xiêm y mỏng, ở trong viện lạnh lẽo, thân mình co rút lại từng chút trông có vẻ chịu không nổi.
Xem ra nàng nên chuyển chỗ đọc sách vào trong phòng mới được.
Chân Hề lập tức sai Thanh Nhi và Hương Thảo dọn bàn ghế, chặn gió, đặt lại mọi thứ trong phòng cho chỉnh tề. Chờ bố trí xong xuôi, nàng gọi Mạnh Hoài An đến, sai Thanh Nhi đo kích cỡ thân người hắn.
Thanh Nhi khéo tay may vá, trong kho dư mấy tấm vải cũng nên tận dụng không thể để phí.
Mạnh Hoài An ngoan ngoãn nghe theo lời Thanh Nhi, lúc thì duỗi tay, lúc thì xoay người, vừa quay sang phía Chân Hề thì vẻ mặt lúng túng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT