Hoài An gật đầu: “Ta sẽ xin nghỉ.”
Chân Hề nhìn hắn, nhẹ giọng khuyên nhủ: “Lần trước ngươi mới nghỉ bệnh chưa được bao lâu, thượng cấp e là sẽ nghi hoặc.”
Hắn cười đáp: “Không ngại, dạo gần đây không có việc gì trọng yếu, việc nhà mới quan trọng hơn cả.”
Chân Hề nhìn hắn, khóe môi khẽ cong lên: “Hoài An, ngươi không phải sợ ta một mình đi trước, sẽ bị cữu mẫu ngươi ức hiếp chứ?”
Hoài An nhớ lại đoạn đối thoại với Du Đào hôm trước, lắc đầu: “Cữu mẫu đã đứng về phía chúng ta rồi.”
Tuy hắn chưa từng thẳng thắn nói với nàng điều này nhưng Chân Hề cũng không lấy làm bất ngờ. Du Đào tuy bề ngoài có chút không vui, mỗi lần đều dò hỏi nàng có muốn rời khỏi Hoài An hay không, nhưng ánh mắt lại chẳng hề mang theo địch ý, ngược lại luôn có phần ôn hòa.
“Vậy ngươi còn lo lắng điều gì?” Chân Hề bật cười, “Nếu không có biến cố gì lớn, sau này ta cùng các nàng ra ngoài hoặc làm chuyện gì, cũng đâu cần ngươi lúc nào cũng kè kè bên cạnh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play