Khoảnh khắc Tiểu Hắc cầm lấy quyển sách tranh mở ra, Giang Tiện Ngư cảm thấy toàn thân bất ổn, dáng vẻ chột dạ của cậu như thể bị trưởng bối bắt quả tang khi làm chuyện xấu.
Lúc này, cậu thậm chí còn quên mất rằng "người cá" trước mắt này chỉ là thú cưng mà cậu nuôi mà thôi.
"Mi đừng có xem, trả sách cho ta đi." Giang Tiện Ngư đưa tay định giật lại, Tiểu Hắc hơi ngửa mình ra, cơ thể trong hồ tao nhã bơi về phía sau. Giang Tiện Ngư bất ngờ bị mất đà, lao thẳng về phía ao, có vẻ như sắp đi vào vết xe đổ của Lư Thừa Huân khi nãy.
Nhưng ngay khoảnh khắc trước khi cậu rơi xuống nước, hắn lại cảm thấy toàn thân nhẹ bằng, ngực như được thứ gì đó nâng đỡ. Chưa kịp phản ứng, Tiểu Hắc đã nâng thân thể cậu lên trở lại bờ.
"Chuyện gì xảy ra thế?" Giang Tiện Ngư vội vàng sờ ngực mình, ngờ đâu lại sờ thấy một bàn tay lạnh ngắt. Chủ nhân của bàn tay đó không giấy giụa, mặc cho cậu nằm lấy tay mình ngắm nghía
"Tay mi lạnh quá." Giang Tiện Ngư quên bằng chuyện sách tranh, ôm tay Tiểu Hắc xoa nắn một lúc, vô thức nói:
"Giống hệt tay người, nhưng lớn hơn tay ta." Cậu vừa nói vừa dùng lòng bàn tay mình áp vào tay đối phương để so sánh, quả nhiên phát hiện tay mình nhỏ hơn tay Tiểu Hắc một vòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT