Tại khách sạn tầng một của khách sạn Tân Nguyên, Tần Phong Trạch bất lực nhìn An Lâm đang mặc bộ đồ đen toàn thân, còn đeo kính râm và khẩu trang: “Em yêu, không cần phải nghiêm trọng thế đâu.”
An Lâm: “Anh biết gì chứ, người ta từng gặp em rồi. Em làm vậy là để đảm bảo độ chân thực mà.”
Tần Phong Trạch ôm lấy cậu, ghé vào tai thì thầm: “Nhưng thế này thì quá rồi đó, hai nhân viên phục vụ đằng sau nhìn về phía này tám trăm lần rồi. Em mặc vậy thật sự là quá thu hút.”
An Lâm ủ rũ tháo khẩu trang xuống, ngoan ngoãn ăn tiếp.
Tần Phong Trạch dịu dàng dỗ dành: “Hôm nay em kéo anh đến đây ăn là vì chuyện gì thế? Nói anh nghe xem, hửm?”
An Lâm lén lút liếc trái liếc phải, hạ giọng: “Anh biết không, ông chủ Tân Nguyên cũng muốn có nhân viên chó giống bọn mình, nên em dẫn anh đến xem trước.”
Tần Phong Trạch gật đầu hiểu ý: “Hiểu rồi, yên tâm.” Anh ấy cúi đầu gõ vài dòng tin nhắn: “Xong rồi, cứ yên tâm ăn đi. Anh đã nhờ vài người giúp em đánh giá rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT