Tang thi ngã mạnh xuống đất, Tống Hữu Ái cũng bị chiêu thức lưu loát của mình làm cho kinh ngạc, hậu tri hậu giác kinh hỉ thốt lên: “Nhanh như vậy!”

Độ sắc nhọn của đao này so với dao phay lúc trước tăng lên không dưới gấp mười gấp trăm lần!

Cơ Thái Hiền nhắm mắt theo đuôi ở phía sau hai mẹ con cũng kinh ngạc, vòng quanh nhìn tới nhìn lui thanh trường đao ở trong tay Tống Hữu Ái, hai mắt tỏa sáng, “Dì, có thể cho cháu xem với được không? Đao này của dì là nhặt được ở đâu vậy?”

“Cái gì mà nhặt? Là con gái tự tay chế tác ra cho ta đấy!” Tống Hữu Ái ngẩng cao đầu, lời nói ra chứa biết bao tự hào.

Cơ Thái Hiền cẩn thận tiếp nhận trường đao trong tay dì Tống, thử chọc mấy phát lên người tang thi.

Lưỡi đao nháy mắt liền xuyên qua cơ thể, khi rút ra còn không thấy dính máu, quả thực là Thần Khí hiếm có!

Cơ Thái Hiền thấy vậy liền đỏ mắt, “A cháu hiểu rồi, đao này là do chị Ngưng dùng dị năng hệ kim làm.”

“Chứ gì, con gái ta thật lợi hại.” Tống Hữu Ái vỗ tay tên nhóc, lấy lại trường đao của mình nắm trong tay, trong lúc nhất thời tăng lên ba phần tự tin.

“Bình thường cho cháu mượn dùng một chút nha dì.” Cơ Thái Hiền giống như con trùng theo đuôi bám riết lấy phía sau Tống Hữu Ái nhỏ giọng nói thầm.

“Cho cậu mượn dao phay.”

“Thôi đi, con dao phay hợp kim của của dì chẳng phải đã bị chặt đứt rồi sao?”

Hai người tuy đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau, nhưng ánh mắt lại cảnh giác nhìn khắp nơi, ngay cả trên đầu cũng không buông tha.

Một loạt cửa hàng quần áo trên phố này đều là cửa hàng nhỏ do tư nhân mở, mỗi căn cũng chỉ khoảng chừng mười mét vuông.

Bọn họ vào căn này, quần áo bên trong đều đã bị người khác lấy hết không còn lại gì.

Tạ Ngưng đi một vòng kho hàng ở bên trong, cơ hồ cũng không còn lại gì.

Dư lại mấy cái áo sọc sam màu sắc rực rỡ, Tạ Ngưng do dự một chút rồi cũng thu vào.

Nếu như đến lúc không còn quần áo mặc, tốt xấu gì cũng có thể mặc tạm….

Ba người từ trong cửa hàng này đi ra, liên tiếp tới mấy căn cách vách, cũng đều là tình trạng tương tự.

Có cửa hàng cửa kính còn bị người đập phá, đồ vật buôn bán đều đã bị lấy hết.

Cuối cùng, ba người dừng lại trước một căn có cửa cuốn, còn chưa bị mở ra,

Cơ Thái Hiền ghé tai lên nghe một thử: “Bên trong có âm thanh tang thi cào cửa, còn có tiếng rống, hình như không chỉ một con?”

Khó trách không ai dám cạy cửa cuốn, phỏng chừng đều do sợ tang thi.

Tạ Ngưng hướng hai người gật đầu, bước lên một bước đặt tay lên cửa cuốn.

Năng lực hệ kim tràn ra, cửa cuốn theo ý cô mà biến hoa, dần dần co duỗi vặn vẹo kéo cao lên.

Cơ Thái Hiền đứng một bên hâm mộ nói thầm một tiếng, “Dị năng hệ kim thật tốt dùng.”

Chỉ cần là đồ làm bằng kim loại, đều có thể dễ dàng bị dị năng giả hệ kim thao túng thay đổi hình thái? Năng lực này cũng quá nghịch thiên rồi!

Cơ Thái Hiền đỏ mắt, thật sự muốn dùng dị năng không gian đổi với chị!

Theo cửa cuốn vặn vẹo kéo ra, bảy tám tang thi lớn nhỏ không đồng đều từ bên trong nhìn ra.

“Pằng pằng.” Vài tiếng, trên trán mấy con tang thi ở hàng phía trước, đồng thời đều xuất hiện lỗ đạn.

Những con tang thi ở mặt sau lập tức giẫm lên mấy con tang thi đã ngã xuống đó, xiêu xiêu vẹo vẹo tiếp tục đi về phía trước.

Tống Hữu Ái gắt gao nắm chặt đao, chém mạnh một đao xuống, nửa người của tang thi và mấy thứ nội tang liền theo đó đổ xuống mặt đất.

“Ây da.” Tống Hữu Ái ghét bỏ không nhịn được vội vàng lui lại mấy bước.

Cố Sâm dẫn theo mấy thanh niên đầy tinh thần chạy tới, nhanh chóng bắn ngã mấy tang thi còn lại.

“Mọi người không sao chứ?” Ngô Mạnh quan tâm liếc nhìn mấy người một cái, trong mắt mang theo ý trách cứ: “Quá nguy hiểm, nhiều tang thi như vậy, sao đột nhiên lại muốn cạy cửa cuốn?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play