“Toàn thể thành viên của tổ hoạt động đặc biệt chúng tôi, không thể xem như tánh mạng của dân chúng bình thường mà nói giỡn.”
“Làm nhiệm vụ đến nơi đến chốn là nguyên tắc chúng tôi nhất quán kiên trì. Muốn chúng tôi bỏ lại quần chúng ở giữa đường rồi rời đi, loại chuyện này chúng tôi tuyệt đối không làm được.”
Họ Đỗ:…..
Một quân nhân khác bên cạnh họ Đỗ, kéo kéo khóe miệng cứng đờ, “Tiểu Cố, cậu muốn điều kiện gì thì cứ việc nói thẳng. Tổ chức có thể vì cậu mà điều phối, nhất định sẽ thỏa mãn cậu.”
“Chúng tôi cứu người của đội B ra, về sau người của đội B phải về chúng tôi quản. Không có bất cứ quan hệ gì với Dương Dịch Lĩnh.”
Họ Đỗ vô ngữ, ông liền biết, tên nhóc này nhìn chằm chằm mấy hạt giống tốt trong đội B kia đã nhìn thật lâu.
Ông Ngô nói với ông, đừng nhìn đứa nhỏ Tiểu Cố này gặp cái nhiệm vụ nào cũng đều dễ dàng gật đầu dễ nói chuyện, giống như hoàn toàn không hề theo đuổi thứ gì, kỳ thật tâm tư còn tinh hơn cả quỷ, ranh ma thật sự!”
Phàm là ăn mệt chút, quay đầu liền có thể trả đũa người, hơn nữa ai cũng không cách nào nói được nó cái gì, một bụng nước đắng cũng chỉ có thể nuốt vào.
“Người bên này của tôi không quá đủ, lúc trước ông Ngô cũng đã biết.”
“Trước đó còn nói cho toàn đội chúng tôi một tháng nghỉ phép, không ngờ lại gặp loại chuyện này, phép khẳng định cũng không có, nhưng đồ ăn trợ cấp và các hạng mục khác đều phải có đủ!”
“Trong đội chúng tôi còn thiếu dị năng giả không gian, hành động không được thuận tiện cho lắm. Trên đường tới đây tôi nghe nói trong trung đội cảnh sát giao thông kia có hai người mới thức tỉnh dị năng không gian? Hay là trước điều bọn họ đến trong đội chúng tôi xem sao?”
Quân nhân bên cạnh họ Đỗ kia nghe xong, nụ cười trên mặt liền nứt ra.
Dị năng giả không gian trong đội giao cảnh hiện đã trở thành bánh trái ngon cho người ta tranh đoạt, ai cũng đều muốn gặm một cái, không ngờ tin tức của tên nhóc Cố Sâm này lại linh thông như vậy.
“Vấn đề điều phối nhân sự này, vẫn là phải báo cáo với cấp trên!”
“Ồ.” Cố Sâm gật gật đầu, “Chuyện chúng tôi đi Tô Thị kia, cũng đợi báo cáo với cấp trên đã rồi hẳn nói. Lục Duy….”
Cố Sâm quay đầu nhìn thanh niên đeo mắt kinh gọng vàng vẻ mặt tươi cười kia.
“Vâng lão đại, để em phái người đến mấy nhà dân cư gần đây mượn một cái máy tính trước, thừa dịp trước khi hệ thống điện nước tự ngắt, mau chóng viết báo cáo.”
Họ Đỗ….
“Được rồi, quay đầu liền điều người đến cho các cậu.” Phiền lòng!
Ông Ngô nói rất đúng, Tiểu Cố này chính là một khúc xương cứng, khó gặm thật sự.
“Được sao?” Cố Sâm cẩn thận hỏi, “Dù sao cũng là cách hệ thống vớt người.”
“Không được cũng phải được!” Họ Đỗ tức giận rống lên một tiếng, “Hiện tại cậu lập tức mang người đi xuất phát, nhất định phải mang tiến sĩ Ngụy an toàn về đây cho tôi.”
Cố Sâm gật đầu, “Vậy chúng tôi liền ở trên đường cao tốc phía trước kia chờ mấy vị dị năng giả không gian.”
Họ Đỗ vừa cười vừa mắng một tiếng, quay đầu đi tìm ông Ngô hội báo.
“Nhược Bạch, cậu cùng Phong Tử ở lại chỗ này dẫn đội.” Cố Sâm đâu vào đấy bố trí hành động nhiệm vụ kế tiếp, “Tìm hai biệt thự trống, sắp xếp cho mọi người vào ở.”
“Lục Duy đi theo tôi.”
“Vâng lão đại.” Lục Duy duỗi tay đẩy mắt kinh gật đầu.
“Anh, em cũng muốn đi cùng anh.”
“Dẫn theo cậu lỗ tai không được thanh tịnh.” Hơn nữa nhìn thấy ai cũng liên mồm kêu chị gái nhỏ chị gái nhỏ, thứ cấu kết làm bậy không biết xấu hổ!
Mặt non nớt bị ghét bỏ, miệng mếu máo rộng ra, nhưng lại không hé răng.
“Chúng ta mang hai mươi người đi qua, còn lại đều để lại đây trông coi.” Cố Sâm vỗ vỗ Địc Nhược Bách, “Lấy bản đồ lại đây.”
Một bên lập tức có người đưa đến một tấm bản đồ quân dụng.
Ngón tay Cố Sâm thon dài, chọc nhẹ lên mấy điểm trên bản đồ.