Lúc Cơ Thái Hiền và Vương Tông Hiên bị người kéo trở lại, cả hai đều đã biến thành mắt gấu trúc.
Tạ Ngưng yên lặng nhìn lướt qua, trong tay bỗng vụt ra một cây kim kim loại, nhắm ngay đầu của tang thi đang nằm trong vũng máu đâm tới.
Mọi người còn chưa rõ nguyên do, tiếp đến đã thấy cô gái nhỏ từ trong óc tang thi móc ra một cái hạt phát sáng lấp lánh.
“Cho.” Tạ Ngưng quay đầu vứt hạt cho Cố Sâm.
Người sau giơ tay nắm chặt, tiếp được đồ do thiếu nữ vứt tới, sắc mặt có vài phần kinh ngạc, “Cái gì vậy?”
“Không biết.” Tạ Ngưng ra vẻ khó hiểu, “Vừa rồi tôi thấy anh bổ sọ tang thi ra, lộ ra thứ gì đó sáng long lanh, cho nên nhặt lên xem thử.”
“Em biết em biết.” Cơ Thái Hiền bị đánh đến mặt mũi bầm dập lập tức dơ móng vuốt lên, một bộ giống như học sinh cố gắng phát biểu.
“Nói.” Anh hắn mười phần ghét bỏ mà liếc hắn một cái.
Cơ Thái Hiền vội cười toe toét, theo sau “Hít” một tiếng che lại khóe miệng, nhỏ mồm nhắc nhở: “Cái này hẳn là tinh hạch của tang thi, trong tiểu thuyết và phim truyền hình có phổ cập qua. Gị năng giả cầm trong tay liền có thể hấp thu, anh, anh mau thử xem, thử xem!”
“Tin được mới cùi! Anh, đừng tin nó, thằng này nó tự bổ não đấy!” Địch Nhược Bách vội phá đám.
“Anh, em thử xem cũng không lỗ nha!” Cơ Thái Hiền thì thầm một tiếng, lại nhe rặng trợn mắt nhìn phía Tạ Ngưng, “Chị, chị kiến thức rộng rãi, chị nói thử?”
Tên này xưng hô cung kính như vậy, cho thấy mấy ngày nay hắn là bị Tạ Ngưng làm cho sợ.
“Có lẽ có thể để anh cậu tìm mấy chuyên gia nghiên cứu thử xem?” Tạ Ngưng cung cấp một phương hướng.
Cô đương nhiên biết đây là tinh hạch do tang thi cấp một sinh ra, nhưng lại không thể nói rõ.
Kỳ thật tên nhãi kia nói cũng không đúng, bởi vì tinh hạch không thể trực tiếp bị nhân thể hấp thu.
Hậu quả của việc mạnh mẽ hấp thu, có thể sẽ dẫn tới huyết mạch hỗn loạn, nổ tan xác mà chết.
Đời trước, việc này cũng là do một đội chuyên gia nghiên cứu ra được, công bố tinh tức, trong tinh hạch có dịch tinh luyện có thể giúp dị năng giả thăng cấp.
Trải qua quá trình lọc nghiêm khắc, có thể chế tạo dịch tinh luyện này thành thuốc thăng cấp, thúc đẩy dị năng giả nhân loại tăng cấp nhanh hơn.
Thuốc có cấp bậc cao cơ hồ là thiên kim khó cầu, kiếp trước Tạ Ngưng cũng không có tiền để mua cái lại hàng xa xỉ này.
Huống chi cô từ bắt đầu cho đến khi kết thúc, vẫn luôn là nhân vật bi kịch dị năng giả không gian, cho dù giết nhiều tang thi như thế nào, cũng không thấy được tăng cấp.
Người giàu có đều uống thuốc thăng cấp, người nghèo một khắc cũng không dừng nỗ lực giết tang thi, cũng có hi vọng thăng cấp dị năng của chính mình.
Còn cô…..
Dị năng không gian của cô lúc đó giống như là bị gỉ sắt vậy, hoàn toàn bất động không chút mảy may!
Nếu không phải đồng đội vẫn luôn chiếu cố cô, thì Tạ Ngưng rất khó tưởng tượng kiếp trước mình sẽ sống thành cái dạng gì.
“Sâm Nhi vậy thì lúc trước chẳng phải chúng ta đều bỏ công rồi sao! Giết nhiều tang thi như vậy, chẳng phải là bỏ qua rất nhiều tinh hạch?” Một âm thanh trầm thấp đánh gãy suy nghĩ của Tạ Ngưng.
Quay đầu nhìn lên, đấy thấy một người trung niên lộ ra hai cánh tay cơ bắp lớn, đang sải bước đi về phía này.
Cố Sâm nhướng mày, “Cháu thấy chưa chắc, những tang thi lúc trước đều hành động rất chậm chạp, trong óc hình như không có thứ này.”
“Nhóc con, cảm ơn em.” Cố Sâm quay đầu nhìn Tạ Ngưng cười, “Nếu như có thành quả nghiên cứu, nhất định sẽ báo cho em.”
Tạ Ngưng yên lặng phát thêm một tấm thẻ người tốt lớn cho Cố tiên sinh trước mắt, cảm giác người này vô cùng dễ nói chuyện.
Lúc này, một chiếc SUV lướt nhanh tới gần chỗ bọn họ đang đứng thì ngừng lại, hai binh lính mặc quân trang cùng một người lớn tuổi mau chóng xuống xe.
“Tiểu Sâm.” Người lớn tuổi vẫy tay với hắn: “Có cái nhiệm vụ đặc biệt khẩn cấp.”
“Xin lỗi không thể lại tiếp đón.” Cố Sâm hơi hơi gật đầu với Tạ Ngưng, bước nhanh rời đi.
Cầu phiếu, cầu đề cử, giúp mình tăng nhanh tốc độ up chương nào ~~~