Tuy nhiên, khi cô xuống núi chuẩn bị rời khỏi làng thì thấy Điền Hoán Mai và Bạch Hương Chi đang đứng bên cạnh xe của cô. Bạch Hương Chi cúi đầu khóc thút thít, cả người như bị một lớp mây đen bao phủ, còn Điền Hoán Mai đang ôm vai bà ta an ủi.
Khương Chi dừng lại, xoa xoa thái dương.
Mẹ cô đúng là vô cùng khó lường, tìm được một chút cơ hội liền muốn bám lấy.
“Con ơi! Con ơi! Mẹ thật không biết phải sống thế nào nữa. Ba của con, ba của con, ông ta lại bắt mẹ ở trong phòng của Đinh Hương và Quế Hoa. Còn ông ta đã đưa quả phụ đó và thằng con hoang về ở trong phòng cũ của mẹ. Con nói xem, sau này mẹ phải làm sao?”
Bạch Hương Chi luôn chú ý đến Khương Chi, vừa nhìn thấy người, bà ta liền khóc lớn lên.
Bây giờ Khương Đinh Hương không biết đi đâu. Giang Noãn Xuân và bà ta không thân thiết, giờ cô ta lại rơi vào vòng tay của người khác mà không quan tâm đến bà mẹ ruột như bà ta. Những đứa con gái khác thì trách bà ta mang theo Khương Đinh Hương chạy, trở về nhà mẹ đẻ hưởng phúc.
Bây giờ bà ta thật là người ngoài cuộc, ngoại trừ dựa vào người con gái còn lại là Khương Chi thì không có cách nào khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play