Xe dừng lại, Khương Chi xuống xe, Mạnh Lam cũng gọi mấy người cấp dưới đến hỏi thăm.
“Bà chủ, trên núi đã được dọn dẹp gần hết rồi. Xung quanh cũng đã có hàng rào, có thể trồng cây con rồi. Mấy ngày nay bọn họ cũng luôn canh chừng nhà cửa, không xảy ra việc gì cả.” Mạnh Lam nói.
Khương Chi gật đầu, đi vòng quanh nhà một vòng, quay lại đã thấy Vân Mông, nhưng không chỉ có một mình ông ta.
Bên cạnh Vân Mông còn có một người phụ nữ xinh đẹp đang nói chuyện với ông ta, dáng vẻ đó, không phải Giang Noãn Xuân thì còn là ai được chứ?
Khóe miệng Khương Chi khẽ giật. Hai người này cuối cùng vậy mà lại tiến tới với nhau, ngẫm lại cũng thật là có đủ tính hí kịch. Nhưng mà Vân Mông này thật đúng là người trong mắt chỉ có tình yêu. Nhiều năm như vậy, tình cảm đối với Giang Noãn Xuân vẫn không thay đổi.
Tuy nhiên, hai người không có quan hệ huyết thống. Nếu đôi bên tình nguyện thì cũng có thể xem là một chuyện tốt.
Có lẽ vì cảm nhận được ánh mắt của Khương Chi nên Vân Mông ngẩng đầu lên. Khi nhìn thấy Khương Chi thì ông ta sững sờ một lúc, nhưng nhanh chóng phản ứng lại, quay đầu nói gì đó với Giang Noãn Xuân rồi đi về phía Khương Chi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT