Tấm voan mỏng rơi xuống đất, nét đẹp chưa từng ai thấy hiện ra trong nháy mắt, chiếc áo choàng trong tay Tạ Trường Uẩn rơi xuống sàn, hắn hoảng loạn nhắm mắt lại, đôi môi mím chặt tạo thành một đường nghiêm nghị: “Chiêu Chiêu, nghe lời, mau mặc quần áo vào.”
Nào ngờ người trước mặt chẳng nghe hắn nói, còn từ từ tiến lại gần, hai cánh tay mềm mại quấn quanh cổ hắn, giọng nói nũng nịu vang lên bên tai hắn: “Đạo trưởng, chàng mở mắt ra nhìn ta đi mà!”
“Không được, Chiêu Chiêu, nghe ta nói, đợi sau khi chúng ta thành thân rồi… rồi…” Tạ Trường Uẩn nắm lấy cổ tay đang quàng lên vai hắn, mặt đỏ bừng, miệng lắp bắp.
“Ta không muốn.” Cảnh Chiêu nói giọng nũng nịu: “Chưa từng nghe nói đạo sĩ lấy vợ, đạo trưởng thật sự sẽ lấy ta sao?”
Nghe vậy, sắc mặt Tạ Trường Uẩn và giọng nói của hắn đều trở nên dịu dàng: “Đạo sĩ cũng có thể hoàn tục, sau khi hoàn tục đương nhiên có thể lấy vợ. Hơn nữa, thật ra ta cũng không phải là đệ tử chính thống của Đạo gia, nên cũng không có quá nhiều kiêng kỵ.”
Tạ Trường Uẩn nghĩ rằng Cảnh Chiêu chỉ đang lo lắng về thân phận đạo sĩ của hắn, sợ rằng hắn sẽ không chịu trách nhiệm với nàng, vì vậy hắn nghiêm túc giải thích để nàng yên tâm. Chỉ cần nàng tin tưởng hắn, sẽ không còn thế này nữa... thế này... Tạ Trường Uẩn mím môi, không dám nghĩ sâu thêm.
Người trước mặt im lặng hồi lâu, Tạ Trường Uẩn nghĩ nàng đã nghe hiểu lời mình, giọng càng thêm dịu dàng: “Mặc quần áo vào, ta đưa nàng về phòng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play