Đang định mở ô ra xem kỹ, từ phía sau vang lên giọng nói nhẹ nhàng, “Đạo trưởng, chàng cũng tới ăn trái cây đi.”
Tạ Trường Uẩn quay lại, ánh mắt mềm đi, thu ô rồi bước tới.
Trên đường đi, cuối cùng Tạ Trường Uẩn và Cảnh Chiêu cũng gặp một thị trấn, cả hai quyết định vào thành mua một số đồ dùng cần thiết trên đường.
Số tiền Tạ Trường Uẩn kiếm được từ lần trừ tà trước vẫn còn khá nhiều, nên vừa vào thành, họ đã tìm một nhà trọ nghỉ lại.
Một người một phòng, sau khi dặn tiểu nhị mang nước nóng tới, Cảnh Chiêu liền vào phòng tắm.
Hơi nước nóng bốc lên khắp căn phòng, Cảnh Chiêu từ từ múc một vốc nước từ vai mình đổ xuống. Làn da trắng mịn như ngọc, những giọt nước lăn xuống, men theo bờ vai nhỏ nhắn trượt xuống rồi chìm vào mặt nước.
Cảnh Chiêu vuốt nhẹ cổ mình, bàn tay từ từ rơi xuống cổ tay trái, nơi có một vết sẹo đỏ chạy ngang, trông như bị bỏng. Nhưng Cảnh Chiêu biết đó không phải là vết bỏng, mà là vết thương do nàng vô ý bị thương khi muốn giành lấy nhuyễn cốt tán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play