“Chàng nói lại lần nữa đi, chàng vừa nói gì?”
Cảnh Chiêu cố chấp không buông tha, Tạ Trường Uẩn càng cảm thấy bất an, hắn rất ít khi bộc lộ tình cảm với người khác, huống chi là một lời tỏ tình trực diện như vậy, lúc này chỉ cảm thấy toàn thân như bị thiêu đốt. Hắn vội quay mặt đi, thở dài một tiếng, “Chiêu Nhi.”
Đây là lời xin tha.
Thấy mặt và cổ của hắn đã đỏ bừng cả, Cảnh Chiêu hài lòng mỉm cười, không tiếp tục ép buộc nữa, cong môi nói, “Tạ Trường Uẩn, chân ta đau.”
Nghe nàng nói chân đau, Tạ Trường Uẩn theo phản xạ quay đầu lại, đưa tay đỡ nàng.
Cả hai ngồi xuống ven đường, Tạ Trường Uẩn ngồi xổm trước mặt Cảnh Chiêu, ngón tay khẽ run rẩy cởi giày và tất của nàng ra, để lộ đôi chân trắng ngọc, mỏng manh như không có xương. Chỉ thấy cổ chân nàng đỏ bầm lên, trông vô cùng đáng sợ.
Nhìn đôi chân ấy, ánh mắt Tạ Trường Uẩn khựng lại, rồi nhẹ nhàng xoa nắn chỗ sưng cho nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT