Chương 4: Vợ Tôi, Người Tình Của Cô
Khi Tư Vũ rời khỏi khách sạn, nắng đã lên cao. Hắn bước đi rất thong dong, chẳng hề vội vã che giấu dấu răng mờ mờ sau cổ áo sơ mi đang hở hai nút.
Lúc băng qua sảnh, hắn còn bắt gặp một ánh nhìn quen thuộc — Lê Thanh.
Cô ta đứng ở đó, ăn mặc sang trọng như thể mới đi spa về. Cầm theo một ly latte trên tay, ánh mắt lạnh lẽo quét qua hắn.
“Anh đến đây làm gì?” – Lê Thanh hỏi, miệng vẫn cười nhưng đôi mắt không giấu nổi căm ghét.
Tư Vũ nghiêng đầu, lười biếng dựa vào lan can:
“Câu này tôi nên hỏi cô mới phải. Đây là khách sạn chồng cô thuê phòng.”
“Vậy… anh là ai?”
Tư Vũ bật cười, tiến lại gần, hơi thở alpha tỏa ra khiến Lê Thanh vô thức lùi nửa bước.
“Người mà cô không nên để chồng mình nhìn thấy.”
“Tôi sẽ không để anh phá hủy cuộc sống của tôi đâu.”
“Cô tưởng tôi muốn chen vào hôn nhân của hai người à?” – Tư Vũ nhướng mày – “Tôi đâu có tư cách, tôi chỉ là tình nhân của cô thôi, không phải chồng cô.”
Lê Thanh siết chặt tay, ly latte vỡ tan dưới đất.
“Đừng tưởng tôi sẽ để yên cho anh.”
“Ừ.” – Tư Vũ quay lưng, vừa bước đi vừa nói – “Tốt nhất là cô nên giữ kỹ chồng mình. Tôi thì không quan tâm giữ ai cả. Nhưng anh ta… hình như lại muốn giữ tôi.”
---
Buổi tối hôm đó, Lâm Hạo trở về biệt thự. Lê Thanh đang ngồi bắt chéo chân, mặt nạ dưỡng da còn chưa gỡ.
“Chúng ta cần nói chuyện.” – Giọng cô ta lạnh lẽo.
Lâm Hạo thả chìa khóa lên bàn, cởi áo khoác, lười nhác đáp:
“Nếu cô định hỏi về Tư Vũ, thì khỏi.”
“Anh biết tôi và hắn...”
“Tôi biết lâu rồi.” – Anh ngắt lời, rót cho mình ly rượu – “Tôi vốn dĩ định ly hôn từ đầu. Cô quên rồi à? Cái hôn lễ đó chỉ có một mình cô xuất hiện.”
“Nhưng giờ thì sao?” – Lê Thanh siết chặt tay – “Giờ anh ngủ với hắn? Đánh dấu hắn? Anh là Enigma, hắn là Alpha! Anh biết anh đang làm gì không?!”
“Chính vì tôi là Enigma,” – Lâm Hạo nhấp rượu, giọng nhẹ nhàng đến lạnh lùng – “Tôi mới có quyền chọn người tôi đánh dấu.”
Lê Thanh đứng bật dậy, gào lên:
“Anh điên rồi! Anh đánh dấu người tình của tôi!”
“Và giờ cậu ta là của tôi.” – Lâm Hạo nhìn thẳng vào mắt cô, từng chữ sắc bén như dao – “Tôi không chia sẻ.”
Lê Thanh nín lặng.
Trong khoảnh khắc đó, cô ta nhận ra — Tư Vũ đã thắng. Hắn không chỉ lấy được ánh mắt của Lâm Hạo, mà còn khiến người đàn ông ấy… thực sự nổi lòng tham.