Lâm Chiếu Hạc nói một câu nhạt nhẽo: “Đi thôi.” Rồi đi theo sau Lâm Yên.
Mọi người tiếp tục lên đường, chỉ có Tần Hủ vẫn đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Lâm Yên hồi lâu. Lúc Lâm Chiếu Hạc nghĩ anh không đi theo thì sau lưng truyền đến tiếng bước chân nho nhỏ, Tần Hủ vẫn đi cùng.
“Cậu không sao chứ?” Đi được một đoạn đường, Trang Lạc chợt hỏi nhỏ. 
Lâm Chiếu Hạc phải chờ một lúc mới biết là Trang Lạc đang hỏi mình. Đúng vậy, tình cảnh của cậu y chang Tần Hủ, có thể nói Lâm Yên cùng chung kẻ địch với bọn họ, nhưng chuyện kỳ lạ là Lâm Chiếu Hạc không có phản ứng kịch liệt như Tần Hủ. Thậm chí trong khoảnh khắc thấy gò má Lâm Yên, trong đầu cậu không có thù hận dâng trào mà là sự thân thiết không giải thích được, cứ như hai người đã quen biết nhau từ lâu. Thậm chí trong đầu còn tự hỏi vết sẹo ghê gớm trên mặt của Lâm Yên từ đâu mà ra, ai có thể làm anh ta bị thương nặng như vậy.
Lâm Chiếu Hạc nghĩ kỳ lạ thật, tại sao cậu lại không có chút thù hận nào với kẻ đầu têu trước mặt này.
“Không sao.” Lâm Chiếu Hạc trả lời.
Có lẽ Trang Lạc cảm thấy cậu đang cậy mạnh, hắn giơ tay xoa đầu cậu, khẽ thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play