Xe bọc thép lại chạy thêm khoảng một tiếng nữa mới dừng lại, xe dừng thì mọi người lần lượt nhảy ra khỏi xe.
Chiếu Hạc vừa đi xuống là cậu liền nhìn môi trường xung quanh, chỉ thấy một tòa kiến trúc được canh phòng nghiêm ngặt. Mà cách đó không xa là một cây cầu lớn có kết cấu thép trộn bùn đất, lối đi trên cầu đã bị phong tỏa, xung quanh là binh lính đã lập trận địa để sẵn sàng nghênh đón quân địch.
“Cô Nghiêm, mời đi bên này.” Một người đàn ông trông giống trưởng quan đi tới chào đó bọn họ.
Cô Nghiêm là người phụ nữ tổ chức lần cứu viện này, cô ta gật đầu nói: “Người của chúng tôi đã đến đông đủ rồi, có thể vào ngay.”
Vị trưởng quan kia nhìn lướt qua người đứng phía sau cô Nghiêm, có chút ngạc nhiên: “Chỉ mấy người bọn họ… Thế là đủ rồi à?”
Cô Nghiêm tỏ vẻ không sao cả nói: “Đây là người của tôi, nếu các anh không yên tâm thì có thể cử người của các anh đi cùng.” Rõ ràng cô ta khá cảnh giác với các nhân vật trong bộ phim này, lúc nói chuyện luôn thận trọng và xa cách: “Cũng không phải là chỉ có một cách để ngăn chặn sự hủy diệt của thế giới.”
Trưởng quan kia nghe vậy cũng ngưng tươi cười, nói: “Thì ra là thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT