Trang Lạc cố nhịn cười, hắn chỉ thử chút thôi, không ngờ có tác dụng thật.
“Mẹ nó, mẹ nó, sao tôi lại ở đây?” Khi Lâm Chiếu Hạc tỉnh lại mới thấy rõ tình cảnh của mình, máu me đầy người, tay không tấc sắt đứng trong phòng, xung quanh là mớ hỗn độn, Lâm Chiếu Hạc mờ mịt hỏi: “Sếp, tôi bị sao vậy? Có phải tôi bị thứ này bắt cóc không? Anh đã cứu tôi hả?”
Trang Lạc: “… Chắc là vậy?”
“Vậy chúng ta đi nhanh đi.” Lâm Chiếu Hạc sợ hãi: “Ở đây thật là khủng khiếp.”
Trong tầm mắt, khắp nơi đều là máu thịt đỏ hồng, trong không khí còn có thứ mùi buồn nôn làm cậu thấy rất sợ hãi.
Nhìn Lâm Chiếu Hạc trước mặt vừa nhỏ yếu đáng thương vừa bất lực, Trang Lạc cũng không nhịn được mà khẽ cười khiến Lâm Chiếu Hạc mơ hồ, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.
Tại sao sếp lại cười vui vẻ như vậy? Lẽ nào là vì cứu được mình? Lâm chiếu Hạc không hiểu, không đúng, không phải vừa mới nhìn thấy Tần Hủ nổ súng với sếp sao? Sếp còn trúng đạn ngã xuống… Rồi đỡ? Đỡ xong sau đó hoàn toàn không còn ấn tượng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play