Lục Vô Ưu trong tiếng kinh hô của mọi người tiếp tục nói: “Chỉ có tà ma ngoại đạo mới yêu cầu người khác dâng lên lượng lớn vàng bạc tài sản, đổi lấy những lời hứa hẹn hão huyền. Chính giáo thực sự dẫn dắt con người hướng thiện sẽ chỉ nói với các người rằng: Nếu muốn có cuộc sống tốt đẹp, chỉ có thể dựa vào nỗ lực của đôi tay mình, không thể phụ thuộc vào kẻ khác. Thiện có thiện báo, ác có ác báo, thiên đạo có luân hồi, đây mới là chính đạo. Những kẻ chỉ luôn tìm cách lươn lẹo, lười biếng dùng mánh khóe giở thủ đoạn để hưởng lợi, sao có thể tự xưng là chính giáo được chứ?”
Nhưng chỉ nói lời này, có lẽ cũng khó để khiến người ta tin tưởng.
Lục Vô Ưu dùng lực nhấc ngược Giáo chủ Thanh Liên Giáo đang kinh hãi lên, nói: “Các người còn muốn xem thần tích khác không? Ta cũng có thể biểu diễn.”
Suy cho cùng lúc hắn năm tuổi đã biết dùng cơ quan trong giáo để biến ra trò vui dỗ muội muội rồi.
***
Hạ Lan Từ cảm thấy mình chẳng khác gì đi xem kịch, lại tiện thể xem thêm một màn biểu diễn của Lục Vô Ưu.
Nhưng mặc bộ váy áo lố lăng này, lại đeo trang sức lấp lánh phức tạp đứng cả buổi, dù sao cũng có chút mệt mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT