Nói là y phục, chẳng thà nói đó là một chiếc váy được may bằng từng lớp vải mỏng nhẹ tầng tầng lớp lớp. Mặc dù cơ thể đều được che chắn kín đáo, nhưng luôn có cảm giác như không mặc gì.
Sau khi Hạ Lan Từ mặc xong, phát hiện hắn còn chuẩn bị thêm vài món trang sức bằng bạc, tất cả đều là màu xanh nước biển hoặc bạc sáng lấp lánh rực rỡ. Chỉ riêng từ trên đầu nàng rủ xuống đã có hai ba sợi chuỗi ngọc, trên cổ, cổ tay và dái tai cũng đều có những món phụ kiện tương ứng, như một bộ trang sức hoàn chỉnh, nhưng màu sắc quá nhẹ nhàng hoàn toàn không thể áp chế được, cũng không đủ trang trọng.
Nàng lẩm bẩm, cảm thấy Lục Vô Ưu thật không biết sao lại có sở thích kỳ quái như vậy, tiếp đó lại thấy lo lắng, hắn tìm thợ mộc đóng chiếc giường mới, nhưng ít nhất hiện giờ vẫn chưa đưa tới.
Đợi khi nàng thay hết toàn bộ xong xuôi, Lục Vô Ưu mới bước vào trong phòng, hắn ngẩn người ánh mắt lóe sáng.
Hạ Lan Từ có vẻ cảnh giác đứng thẳng người.
Lục Vô Ưu từng bước từng bước tiến về phía nàng, đầu ngón tay nhẹ nâng chuỗi ngọc bạc đang lắc lư buông xuống bên má nàng, đôi mắt cũng khẽ hạ xuống, nói: “Quả thực rất hợp với nàng.”
“Thế này… quá…” Nàng ngập ngừng, hai má khẽ ửng hồng: “… kỳ quặc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play