Tuy nhiên, Lục Vô Ưu vẫn nói rất thẳng thừng: “Cảm tạ chư vị vì lòng nghĩa hiệp, nhưng phủ Tùy Nguyên thật sự rất nghèo khó, nếu ở không nổi cũng không cần miễn cưỡng. Hơn nữa, bổn quan nhậm chức Thôi quan ở phủ này, chưa chắc đã có thời gian ngâm gió ngợi trăng, đàm luận thơ ca đâu.”
“Lục đại nhân không cần phải bận lòng, chúng ta chỉ là đọc xong bài ‘Thập mạ gián sớ’ của ngài, trong lòng xúc động vô vàn nên tự nguyện đến đây thôi.”
“Biết rằng Lục đại nhân bận rộn công vụ, ta chỉ nguyện được làm phụ tá dưới trướng dốc sức vì ngài, san sẻ một phần cực nhọc với ngài, không cần phải trả thù lao.”
“Chúng ta cũng vậy.”
“Tại hạ chỉ muốn tìm một nơi thanh tĩnh để đọc sách, thấy có Lục đại nhân ở đây, nghĩ rằng có thể cảm nhận được chút văn khí, sẽ không quấy rầy quá nhiều.”
Sau khi tất cả cùng nhau nói một hồi, lại có người tiếp lời: “Phu nhân của ngài cũng thật xứng danh nữ trung hào kiệt, chẳng hề thua kém đấng mày râu, ngày ấy quỳ trước cửa cổng Đại Ung gõ trống Đăng Văn…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play